Đừng thương tiếc chi ngày qua Dù đời có vắng màu hoa Em hãy quên niềm thương nhớ Để dòng nước mắt chan hòa.
Đừng mang tiếng tơ sầu than Làm người xót nỗi lìa tan Năm tháng nguôi dần cay đắng Lệ dần phai theo thời gian.
[ĐK: ] Đất nước đang mùa xuân mới Một trời ánh nắng thắm tươi Ngàn hoa ngát say hương đời Như nhắc ta chung niềm vui.
Rồi bên ánh trăng vàng tươi Nhịp nhàng tiếng hát đầy vơi Ta sẽ đi về chung lối Mộng vàng quê hương ngày mai.
== DẠO NHẠC ==
Đừng thương tiếc chi ngày qua Dù đời có vắng màu hoa Em hãy quên niềm thương nhớ Để dòng nước mắt chan hòa.
Đừng mang tiếng tơ sầu than Làm người xót nỗi lìa tan Năm tháng nguôi dần cay đắng Lệ dần phai theo thời gian.
[ĐK: ] Đất nước đang mùa xuân mới Một trời ánh nắng thắm tươi Ngàn hoa ngát say hương đời Như nhắc ta chung niềm vui.
Rồi bên ánh trăng vàng tươi Nhịp nhàng tiếng hát đầy vơi Ta sẽ đi về chung lối Mộng vàng quê hương ngày mai.
== HẾT BÀI ==
1. Đừng thương tiếc chi ngày qua
Dù đời có vắng màu hoa
Em hãy quên niềm thương nhớ
Để dòng nước mắt chan hòa.
2. Đừng mang tiếng tơ sầu than
Làm người xót nỗi lìa tan
Năm tháng nguôi dần cay đắng
Lệ dần phai theo thời gian.
[ĐK: ]
Đất nước đang mùa xuân mới
Một trời ánh nắng thắm tươi
Ngàn hoa ngát say hương đời
Như nhắc ta chung niềm vui.
3. Rồi bên ánh trăng vàng tươi
Nhịp nhàng tiếng hát đầy vơi
Ta sẽ đi về chung lối
Mộng vàng quê hương ngày mai.
Dù đời có vắng màu hoa
[C] Em hãy [D] quên niềm thương [G] nhớ
[Am] Để dòng nước mắt chan [D7] hòa.
2. Đừng mang tiếng tơ sầu [G] than
Làm người xót nỗi lìa tan
[C] Năm tháng [D] nguôi dần cay [G] đắng
[Am] Lệ dần [D7] phai theo thời [G] gian.
[ĐK: ]
Đất nước đang mùa xuân [Bm] mới
Một trời ánh nắng thắm [C] tươi
Ngàn hoa ngát say hương [Am] đời
Như nhắc ta chung niềm [D7] vui.
3. Rồi bên ánh trăng vàng [G] tươi
Nhịp nhàng tiếng hát đầy vơi
[C] Ta sẽ [D] đi về chung [G] lối
[Am] Mộng vàng [D7] quê hương ngày [G] mai.