Chiều nay tình cờ tôi lạc vô xứ hoa xưa Đường hoa mờ mờ như gợi sầu cho khách thơ Người đi cách xa bao năm rồi chiều nay chân ghé về đây Bỗng nghe trong tâm hồn dậy một niềm nhớ xa vời Tiếng thông reo bên đời dường như nhắc lời ngày xưa
Ngày xưa một chiều gót hài nhẹ bước thêu hoa Màu hoa dịu dàng in hồng lên trên má ai Ngày ấy cánh hoa bay bên đường dìu người đến trong đời tôi Nắn cung tơ tôi dệt thành bài ca mến thương rồi Dáng hoa theo dáng người về in dấu trong hồn tôi
Ôi mài hoa năm nào còn kia Nhưng người hoa năm nào giờ đâu Đường chiều mờ sương trắng chắn lối đi về ngày xưa Lòng chạnh buồn xa vắng thoáng nghe chiều vào bơ vơ Thông reo bên hồ âm vang hững hờ bâng khuâng xót xa
Đường trai mịt mùng tôi lại rời xứ hoa đi Lòng nghe bùi ngùi nhớ về một hình bóng ai Rồi đây gót chân vui sông hồ nào ai biết đưa về đâu Những khi xuân khoe màu lại thầm nghe nhớ thương nhiều Nhớ thương ôi không cùng một màu hoa đào ngày xưa
== DẠO NHẠC ==
Chiều nay tình cờ tôi lạc vô xứ hoa xưa Đường hoa mờ mờ như gợi sầu cho khách thơ Người đi cách xa bao năm rồi chiều nay chân ghé về đây Bỗng nghe trong tâm hồn dậy một niềm nhớ xa vời Tiếng thông reo bên đời dường như nhắc lời ngày xưa
Ngày xưa một chiều gót hài nhẹ bước thêu hoa Màu hoa dịu dàng in hồng lên trên má ai Ngày ấy cánh hoa bay bên đường dìu người đến trong đời tôi Nắn cung tơ tôi dệt thành bài ca mến thương rồi Dáng hoa theo dáng người về in dấu trong hồn tôi
Ôi mài hoa năm nào còn kia Nhưng người hoa năm nào giờ đâu Đường chiều mờ sương trắng chắn lối đi về ngày xưa Lòng chạnh buồn xa vắng thoáng nghe chiều vào bơ vơ Thông reo bên hồ âm vang hững hờ bâng khuâng xót xa
Đường trai mịt mùng tôi lại rời xứ hoa đi Lòng nghe bùi ngùi nhớ về một hình bóng ai Rồi đây gót chân vui sông hồ nào ai biết đưa về đâu Những khi xuân khoe màu lại thầm nghe nhớ thương nhiều Nhớ thương ôi không cùng một màu hoa đào ngày xưa
== HẾT BÀI ==
Chiều nay tình cờ tôi lạc vô xứ hoa xưa
Đường hoa mờ mờ như gợi sầu cho khách thơ
Người đi cách xa bao năm rồi chiều nay chân ghé về đây
Bỗng nghe trong tâm hồn dậy một niềm nhớ xa vời
Tiếng thông reo bên đời dường như nhắc lời ngày xưa
Ngày xưa một chiều gót hài nhẹ bước thêu hoa
Màu hoa dịu dàng in hồng lên trên má ai
Ngày ấy cánh hoa bay bên đường dìu người đến trong đời tôi
Nắn cung tơ tôi dệt thành bài ca mến thương rồi
Dáng hoa theo dáng người về in dấu trong hồn tôi
Ôi mài hoa năm nào còn kia
Nhưng người hoa năm nào giờ đâu
Đường chiều mờ sương trắng chắn lối đi về ngày xưa
Lòng chạnh buồn xa vắng thoáng nghe chiều vào bơ vơ
Thông reo bên hồ âm vang hững hờ bâng khuâng xót xa
Đường trai mịt mùng tôi lại rời xứ hoa đi
Lòng nghe bùi ngùi nhớ về một hình bóng ai
Rồi đây gót chân vui sông hồ nào ai biết đưa về đâu
Những khi xuân khoe màu lại thầm nghe nhớ thương nhiều
Nhớ thương ôi không cùng một màu hoa đào ngày xưa
Chiều [C] nay tình cờ tôi lạc vô xứ hoa xưa
Đường [Dm] hoa mờ [G] mờ như gợi sầu cho [C] khách thơ
Người [Dm] đi cách xa bao năm [C] rồi chiều nay chân ghé về đây
Bỗng [G] nghe trong tâm [Dm] hồn dậy một niềm nhớ xa [C] vời
Tiếng thông reo bên [G] đời dường như nhắc lời ngày xưa
Ngày [C] xưa một chiều gót hài nhẹ bước thêu hoa
Màu [Dm] hoa dịu [G] dàng in hồng lên trên [C] má ai
Ngày [Dm] ấy cánh hoa bay bên [C] đường dìu người đến trong đời tôi
Nắn [G] cung tơ tôi [Dm] dệt thành bài ca mến thương [C] rồi
Dáng hoa theo dáng [G] người về in dấu trong hồn [C] tôi
[C] Ôi mài hoa năm nào còn [Dm] kia
[C] Nhưng người [G] hoa năm nào giờ [C] đâu
[D] Đường chiều mờ sương trắng chắn lối [F] đi về ngày [C] xưa
Lòng [G] chạnh buồn xa [Dm] vắng thoáng nghe [G] chiều vào bơ [Dm] vơ
[G] Thông reo bên [C] hồ [G] âm vang hững [C] hờ bâng khuâng xót [C] xa
Đường [C] trai mịt mùng tôi lại rời xứ hoa đi
Lòng [Dm] nghe bùi [G] ngùi nhớ về một hình [C] bóng ai
Rồi [Dm] đây gót chân vui sông [C] hồ nào ai biết đưa về đâu
Những [F] khi xuân khoe màu lại thầm [G] nghe nhớ thương [C] nhiều
Nhớ [G] thương ôi không [Dm] cùng một màu [G] hoa đào ngày [C] xưa