Gió ngậm ngùi mang bóng dáng Hình hài anh lướt qua nhẹ nhàng như áng mây Tháng ngày buồn trôi đi mãi Còn lại bao đớn đau cuộc tình vỡ mộng tan
Ngồi tương tư với cô đơn nhìn trăng giữa đêm khuya Mà giá như lòng ai còn vương khóe mi cay Từng ngày vắng ngậm đắng giờ trong tấm thân kia Mà ước ao mình cần xóa bao đêm dài
Nỗi sầu này luôn in dấu Chờ đợi bao giấc mơ cần một chút bình yên Thế vội vàng tôi cứ ngỡ Lời thề anh đã trao giờ thành gió ngoài hiên
Nhìn anh xa phố đêm ơi ngăn bước chân Anh đừng lấy đi cầu xin người bóng dáng thơ ngây Hạt bụi trắng giờ hóa thành nước mắt hoen mi Cầm nhánh hoa và cầu chúc anh yên bình
Nhìn người đêm trước cớ sao này không còn lá thư lệ đắm nhòe đi Hình thù hôm ấy vẫn in sâu trong lòng khó quên vì khắc vào tim Nghẹn ngào giọng nói vút bay theo mây ngàn tấm thân lạnh giá là sao Mộng về tương lai mình còn thương ai bầu trời ban mai nhưng tâm đắng bao u sầu
Nhìn người đêm trước cớ sao này không còn lá thư lệ đắm nhòe đi Hình thù hôm ấy vẫn in sâu trong lòng khó quên vì khắc vào tim Nghẹn ngào giọng nói vút bay theo mây ngàn tấm thân lạnh giá là sao Mộng về tương lai mình còn thương ai bầu trời ban mai nhưng tâm đắng bao u sầu
Anh đã cố gắng nhiều đêm thức trắng tìm đủ mọi cách để không phải nhớ em Men cay anh rót vào tách, buồn lòng tự trách sao lại càng nhớ thêm Thân trai sương gió phong trần cũng đã nhiều lần anh nghĩ mình cứng rắn Nhưng phải đối diện với nỗi nhớ em thì những cơn đau đó gấp cả nghìn lần anh đã sai
Càng không chấp nhận thực tại anh lại càng sai càng thương càng nhớ Càng không còn cần biết rằng mình là ai, kẻ chỉ luôn tổn thương người khác Giờ phải chịu cảm giác tan nát con tim người ta chỉ luôn hối tiếc Khi đã muộn màng có phải không em anh thả bước lang thang trên những cơn mưa lay lất Nhiều khi muốn hét tên em nhưng lại sợ gió mang đi mất Nhủ lòng mình có tất cả mọi thứ nhưng lại không thể giữ được một tình yêu
Vội vàng chia xa với những lý do chỉ riêng mình hiểu Nếu như anh có được một điều ước thì anh sẽ ước mình chưa từng biết nhau Con tim anh chưa từng rung động và anh cũng chưa từng biết đau Ước rằng ngày em đến anh không vấn vương mà nhìn về hướng khác Thì giờ anh không phải buồn phải đau và không phải rơi dòng nước mắt
== DẠO NHẠC ==
Gió ngậm ngùi mang bóng dáng Hình hài anh lướt qua nhẹ nhàng như áng mây Tháng ngày buồn trôi đi mãi Còn lại bao đớn đau cuộc tình vỡ mộng tan
Ngồi tương tư với cô đơn nhìn trăng giữa đêm khuya Mà giá như lòng ai còn vương khóe mi cay Từng ngày vắng ngậm đắng giờ trong tấm thân kia Mà ước ao mình cần xóa bao đêm dài
Nỗi sầu này luôn in dấu Chờ đợi bao giấc mơ cần một chút bình yên Thế vội vàng tôi cứ ngỡ Lời thề anh đã trao giờ thành gió ngoài hiên
Nhìn anh xa phố đêm ơi ngăn bước chân Anh đừng lấy đi cầu xin người bóng dáng thơ ngây Hạt bụi trắng giờ hóa thành nước mắt hoen mi Cầm nhánh hoa và cầu chúc anh yên bình
Nhìn người đêm trước cớ sao này không còn lá thư lệ đắm nhòe đi Hình thù hôm ấy vẫn in sâu trong lòng khó quên vì khắc vào tim Nghẹn ngào giọng nói vút bay theo mây ngàn tấm thân lạnh giá là sao Mộng về tương lai mình còn thương ai bầu trời ban mai nhưng tâm đắng bao u sầu
Nhìn người đêm trước cớ sao này không còn lá thư lệ đắm nhòe đi Hình thù hôm ấy vẫn in sâu trong lòng khó quên vì khắc vào tim Nghẹn ngào giọng nói vút bay theo mây ngàn tấm thân lạnh giá là sao Mộng về tương lai mình còn thương ai bầu trời ban mai nhưng tâm đắng bao u sầu
Anh đã cố gắng nhiều đêm thức trắng tìm đủ mọi cách để không phải nhớ em Men cay anh rót vào tách, buồn lòng tự trách sao lại càng nhớ thêm Thân trai sương gió phong trần cũng đã nhiều lần anh nghĩ mình cứng rắn Nhưng phải đối diện với nỗi nhớ em thì những cơn đau đó gấp cả nghìn lần anh đã sai
Càng không chấp nhận thực tại anh lại càng sai càng thương càng nhớ Càng không còn cần biết rằng mình là ai, kẻ chỉ luôn tổn thương người khác Giờ phải chịu cảm giác tan nát con tim người ta chỉ luôn hối tiếc Khi đã muộn màng có phải không em anh thả bước lang thang trên những cơn mưa lay lất Nhiều khi muốn hét tên em nhưng lại sợ gió mang đi mất Nhủ lòng mình có tất cả mọi thứ nhưng lại không thể giữ được một tình yêu
Vội vàng chia xa với những lý do chỉ riêng mình hiểu Nếu như anh có được một điều ước thì anh sẽ ước mình chưa từng biết nhau Con tim anh chưa từng rung động và anh cũng chưa từng biết đau Ước rằng ngày em đến anh không vấn vương mà nhìn về hướng khác Thì giờ anh không phải buồn phải đau và không phải rơi dòng nước mắt
== HẾT BÀI ==
Gió ngậm ngùi mang bóng dáng
Hình hài anh lướt qua nhẹ nhàng như áng mây
Tháng ngày buồn trôi đi mãi
Còn lại bao đớn đau cuộc tình vỡ mộng tan
Ngồi tương tư với cô đơn nhìn trăng giữa đêm khuya
Mà giá như lòng ai còn vương khóe mi cay
Từng ngày vắng ngậm đắng giờ trong tấm thân kia
Mà ước ao mình cần xóa bao đêm dài
Nỗi sầu này luôn in dấu
Chờ đợi bao giấc mơ cần một chút bình yên
Thế vội vàng tôi cứ ngỡ
Lời thề anh đã trao giờ thành gió ngoài hiên
Nhìn anh xa phố đêm ơi ngăn bước chân
Anh đừng lấy đi cầu xin người bóng dáng thơ ngây
Hạt bụi trắng giờ hóa thành nước mắt hoen mi
Cầm nhánh hoa và cầu chúc anh yên bình
Nhìn người đêm trước cớ sao này không còn lá thư lệ đắm nhòe đi
Hình thù hôm ấy vẫn in sâu trong lòng khó quên vì khắc vào tim
Nghẹn ngào giọng nói vút bay theo mây ngàn tấm thân lạnh giá là sao
Mộng về tương lai mình còn thương ai bầu trời ban mai nhưng tâm đắng bao u sầu
Nhìn người đêm trước cớ sao này không còn lá thư lệ đắm nhòe đi
Hình thù hôm ấy vẫn in sâu trong lòng khó quên vì khắc vào tim
Nghẹn ngào giọng nói vút bay theo mây ngàn tấm thân lạnh giá là sao
Mộng về tương lai mình còn thương ai bầu trời ban mai nhưng tâm đắng bao u sầu
Anh đã cố gắng nhiều đêm thức trắng tìm đủ mọi cách để không phải nhớ em
Men cay anh rót vào tách, buồn lòng tự trách sao lại càng nhớ thêm
Thân trai sương gió phong trần cũng đã nhiều lần anh nghĩ mình cứng rắn
Nhưng phải đối diện với nỗi nhớ em thì những cơn đau đó gấp cả nghìn lần anh đã sai
Càng không chấp nhận thực tại anh lại càng sai càng thương càng nhớ
Càng không còn cần biết rằng mình là ai, kẻ chỉ luôn tổn thương người khác
Giờ phải chịu cảm giác tan nát con tim người ta chỉ luôn hối tiếc
Khi đã muộn màng có phải không em anh thả bước lang thang trên những cơn mưa lay lất
Nhiều khi muốn hét tên em nhưng lại sợ gió mang đi mất
Nhủ lòng mình có tất cả mọi thứ nhưng lại không thể giữ được một tình yêu
Vội vàng chia xa với những lý do chỉ riêng mình hiểu
Nếu như anh có được một điều ước thì anh sẽ ước mình chưa từng biết nhau
Con tim anh chưa từng rung động và anh cũng chưa từng biết đau
Ước rằng ngày em đến anh không vấn vương mà nhìn về hướng khác
Thì giờ anh không phải buồn phải đau và không phải rơi dòng nước mắt
Hình hài anh lướt [G] qua nhẹ nhàng như áng [Am] mây
[Am] Tháng ngày buồn trôi đi mãi
Còn lại bao đớn [G] đau cuộc tình vỡ mộng [Am] tan
Ngồi tương [Am] tư với cô đơn nhìn trăng giữa đêm khuya
Mà giá [G] như lòng ai còn [Am] vương khóe mi cay
Từng ngày [Am] vắng ngậm đắng giờ trong tấm thân kia
Mà ước [G] ao mình cần xóa bao đêm [Am] dài
[Am] Nỗi sầu này luôn in dấu
Chờ đợi bao giấc [G] mơ cần một chút bình [Am] yên
[Am] Thế vội vàng tôi cứ ngỡ
Lời thề anh đã [G] trao giờ thành gió ngoài [Am] hiên
Nhìn anh [Am] xa phố đêm ơi ngăn bước chân
Anh đừng lấy [G] đi cầu xin người [Am] bóng dáng thơ ngây
Hạt [Am] bụi trắng giờ hóa thành nước mắt hoen mi
Cầm nhánh [G] hoa và cầu chúc anh yên [Am] bình
[Am] Nhìn người đêm trước cớ sao này không còn lá [G] thư lệ đắm nhòe [Am] đi
[Am] Hình thù hôm ấy vẫn in sâu trong lòng khó [Am] quên vì khắc vào [Am] tim
[Am] Nghẹn ngào giọng nói vút bay theo mây ngàn tấm [G] thân lạnh giá là [Am] sao
Mộng về tương [Am] lai mình còn thương ai bầu trời ban [G] mai nhưng tâm đắng bao u [Am] sầu
[Am] Nhìn người đêm trước cớ sao này không còn lá [G] thư lệ đắm nhòe [Am] đi
[Am] Hình thù hôm ấy vẫn in sâu trong lòng khó [Am] quên vì khắc vào [Am] tim
[Am] Nghẹn ngào giọng nói vút bay theo mây ngàn tấm [G] thân lạnh giá là [Am] sao
Mộng về tương [Am] lai mình còn thương ai bầu trời ban [G] mai nhưng tâm đắng bao u [Am] sầu
Anh đã cố [Am] gắng nhiều đêm thức trắng tìm đủ mọi [C] cách để không phải nhớ em
Men cay anh rót vào [G] tách, buồn lòng tự trách sao lại càng nhớ thêm
Thân [Am] trai sương gió phong trần cũng đã nhiều lần anh nghĩ mình cứng rắn
Nhưng phải đối [G] diện với nỗi nhớ em thì những cơn [Am] đau đó gấp cả nghìn lần anh đã sai
Càng [C] không chấp nhận thực tại anh lại càng sai càng thương càng nhớ
Càng không còn cần [G] biết rằng mình là ai, kẻ chỉ [Am] luôn tổn thương người khác
Giờ phải chịu cảm [C] giác tan nát con tim người [G] ta chỉ luôn hối tiếc
Khi đã muộn [Am] màng có phải không em anh thả bước lang thang trên những cơn mưa lay lất
[C] Nhiều khi muốn hét tên em nhưng lại sợ gió [G] mang đi mất
Nhủ lòng mình [Am] có tất cả mọi thứ nhưng lại không thể giữ được [C] một tình yêu
Vội [G] vàng chia xa với những lý [Am] do chỉ riêng mình hiểu
Nếu như anh có được một điều ước thì anh sẽ [C] ước mình chưa từng biết nhau
Con tim anh chưa từng rung động và [G] anh cũng chưa từng biết đau
Ước rằng [Am] ngày em đến anh không vấn [C] vương mà nhìn về hướng khác
Thì [G] giờ anh không phải buồn phải đau và [Am] không phải rơi dòng nước mắt