Khi em buồn gió cũng phai như nắng Trời màu xanh ta ngỡ bóng mây lam Vòng tay ôm bốn bề đêm tĩnh lặng Giọt sương rơi ấm vọng mãi hồn
[ĐK: ] Buồn loang ra như bóng nắng chợ chiều Buồn trôi đi như quán vắng điều hiu Ly rượu đầy không em mềm môi mắt Một mình ta uống hết một bầu đêm Tay chếnh choáng hạt đời xin cúi nhặt Một mai kia đem kết sợi nhân tình.
Khi em buồn nắng cũng run như gió Trời đầy trăng ta ngỡ tối ba mươi Đời thanh tao mà sao ta rách rưới Một mảnh hồn rớt lại hiên em.
== DẠO NHẠC ==
Khi em buồn gió cũng phai như nắng Trời màu xanh ta ngỡ bóng mây lam Vòng tay ôm bốn bề đêm tĩnh lặng Giọt sương rơi ấm vọng mãi hồn
[ĐK: ] Buồn loang ra như bóng nắng chợ chiều Buồn trôi đi như quán vắng điều hiu Ly rượu đầy không em mềm môi mắt Một mình ta uống hết một bầu đêm Tay chếnh choáng hạt đời xin cúi nhặt Một mai kia đem kết sợi nhân tình.
Khi em buồn nắng cũng run như gió Trời đầy trăng ta ngỡ tối ba mươi Đời thanh tao mà sao ta rách rưới Một mảnh hồn rớt lại hiên em.
== HẾT BÀI ==
1. Khi em buồn gió cũng phai như nắng
Trời màu xanh ta ngỡ bóng mây lam
Vòng tay ôm bốn bề đêm tĩnh lặng
Giọt sương rơi ấm vọng mãi hồn
[ĐK: ]
Buồn loang ra như bóng nắng chợ chiều
Buồn trôi đi như quán vắng điều hiu
Ly rượu đầy không em mềm môi mắt
Một mình ta uống hết một bầu đêm
Tay chếnh choáng hạt đời xin cúi nhặt
Một mai kia đem kết sợi nhân tình.
2. Khi em buồn nắng cũng run như gió
Trời đầy trăng ta ngỡ tối ba mươi
Đời thanh tao mà sao ta rách rưới
Một mảnh hồn rớt lại hiên em.
Trời màu [Gm] xanh ta ngỡ bóng mây [Bb] lam
Vòng tay [C] ôm bốn bề đêm tĩnh [F] lặng
Giọt sương [A7] rơi ấm vọng mãi [Dm] hồn
[ĐK: ]
[C] Buồn loang [F] ra như [A7] bóng nắng chợ [Dm] chiều
[C] Buồn trôi [Bb] đi như quán [A7] vắng điều [F] hiu
[C] Ly rượu [Bb] đầy không [Gm] em mềm môi [Dm] mắt
Một mình [Gm] ta uống [C] hết một bầu [A7] đêm
[C] Tay chếnh [Bb] choáng hạt [Gm] đời xin cúi [A7] nhặt
Một mai [Gm] kia đem [A7] kết sợi nhân [Dm] tình.
2. Khi em [Dm] buồn nắng cũng run như [Bb] gió
Trời đầy [Gm] trăng ta ngỡ tối ba [Bb] mươi
Đời thanh [C] tao mà sao ta rách [Gm] rưới
Một mảnh [A7] hồn rớt lại hiên [Dm] em.