Làm sao hết thắc mắc, khó quá Có anh trong đời không thể chịu lìa xa
Khi màn nhung mở ra, kịch đã bắt đầu Đèn mầu soi lên, rộn ràng sân khấu Và ban nhạc tưng bừng vang, dạo khúc khai màn Chàng là vai quen, trong vở ái ân nồng
Chàng là vai chính, hiệp sĩ mắt xanh Vì nước yêu dân, một đấng anh hùng Nên nhiều cô phải mê và mến yêu chàng Để buồn cho em, người đóng vai thường
Làm sao mà trao tình em cho ai ? Làm sao xa người yêu ? Tình trên sân khấu, tình giữa hai vai Tình giữa chúng tôi, tình giữ trong đời Tình đã dâng người ơi !
Đêm kịch xong chàng đi cùng với ai rồi ! Và màn nhung buông, đời là tăm tối Rồi em lẻ loi, lẻ loi về giữa đêm buồn Còn mùi hương thơm, chàng đã ôm em
Chàng là vai chính, hiệp sĩ mắt xanh Vì nước yêu dân, một đấng anh hùng Nên nhiều cô phải mê và mến yêu chàng Để buồn cho em, người đóng vai thường Tình đã dâng người ơi Làm sao hết thắc mắc, khó quá Có anh trong đời không thể chịu lìa xa
Đêm kịch xong chàng đi cùng với ai rồi ! Và màn nhung buông, đời là tăm tối Rồi em lẻ loi, lẻ loi về giữa đêm buồn Còn mùi hương thơm, chàng đã ôm em
Đêm kịch xong chàng đi cùng với ai rồi ! Và màn nhung buông, đời là tăm tối Rồi em lẻ loi, lẻ loi về giữa đêm buồn Còn mùi hương thơm, chàng đã ôm em
Tình em, còn đó, còn trong mơ Người ơi xin đừng xa
== DẠO NHẠC ==
Làm sao hết thắc mắc, khó quá Có anh trong đời không thể chịu lìa xa
Khi màn nhung mở ra, kịch đã bắt đầu Đèn mầu soi lên, rộn ràng sân khấu Và ban nhạc tưng bừng vang, dạo khúc khai màn Chàng là vai quen, trong vở ái ân nồng
Chàng là vai chính, hiệp sĩ mắt xanh Vì nước yêu dân, một đấng anh hùng Nên nhiều cô phải mê và mến yêu chàng Để buồn cho em, người đóng vai thường
Làm sao mà trao tình em cho ai ? Làm sao xa người yêu ? Tình trên sân khấu, tình giữa hai vai Tình giữa chúng tôi, tình giữ trong đời Tình đã dâng người ơi !
Đêm kịch xong chàng đi cùng với ai rồi ! Và màn nhung buông, đời là tăm tối Rồi em lẻ loi, lẻ loi về giữa đêm buồn Còn mùi hương thơm, chàng đã ôm em
Chàng là vai chính, hiệp sĩ mắt xanh Vì nước yêu dân, một đấng anh hùng Nên nhiều cô phải mê và mến yêu chàng Để buồn cho em, người đóng vai thường Tình đã dâng người ơi Làm sao hết thắc mắc, khó quá Có anh trong đời không thể chịu lìa xa
Đêm kịch xong chàng đi cùng với ai rồi ! Và màn nhung buông, đời là tăm tối Rồi em lẻ loi, lẻ loi về giữa đêm buồn Còn mùi hương thơm, chàng đã ôm em
Đêm kịch xong chàng đi cùng với ai rồi ! Và màn nhung buông, đời là tăm tối Rồi em lẻ loi, lẻ loi về giữa đêm buồn Còn mùi hương thơm, chàng đã ôm em
Tình em, còn đó, còn trong mơ Người ơi xin đừng xa
== HẾT BÀI ==
Làm sao hết thắc mắc, khó quá
Có anh trong đời không thể chịu lìa xa
Khi màn nhung mở ra, kịch đã bắt đầu
Đèn mầu soi lên, rộn ràng sân khấu
Và ban nhạc tưng bừng vang, dạo khúc khai màn
Chàng là vai quen, trong vở ái ân nồng
Chàng là vai chính, hiệp sĩ mắt xanh
Vì nước yêu dân, một đấng anh hùng
Nên nhiều cô phải mê và mến yêu chàng
Để buồn cho em, người đóng vai thường
Làm sao mà trao tình em cho ai ?
Làm sao xa người yêu ?
Tình trên sân khấu, tình giữa hai vai
Tình giữa chúng tôi, tình giữ trong đời
Tình đã dâng người ơi !
Đêm kịch xong chàng đi cùng với ai rồi !
Và màn nhung buông, đời là tăm tối
Rồi em lẻ loi, lẻ loi về giữa đêm buồn
Còn mùi hương thơm, chàng đã ôm em
Chàng là vai chính, hiệp sĩ mắt xanh
Vì nước yêu dân, một đấng anh hùng
Nên nhiều cô phải mê và mến yêu chàng
Để buồn cho em, người đóng vai thường
Tình đã dâng người ơi
Làm sao hết thắc mắc, khó quá
Có anh trong đời không thể chịu lìa xa
Đêm kịch xong chàng đi cùng với ai rồi !
Và màn nhung buông, đời là tăm tối
Rồi em lẻ loi, lẻ loi về giữa đêm buồn
Còn mùi hương thơm, chàng đã ôm em
Đêm kịch xong chàng đi cùng với ai rồi !
Và màn nhung buông, đời là tăm tối
Rồi em lẻ loi, lẻ loi về giữa đêm buồn
Còn mùi hương thơm, chàng đã ôm em
Tình em, còn đó, còn trong mơ
Người ơi xin đừng xa
[Ab] Có anh trong [Eb] đời không [A] thể chịu lìa [Dm] xa
Khi màn nhung mở ra, kịch đã [Dm] bắt đầu
Đèn mầu soi [A] lên, rộn ràng [Dm] sân khấu
Và [A] ban nhạc tưng bừng vang, dạo khúc [Dm] khai màn
Chàng là [A] vai quen, trong vở ái [Dm] ân nồng
Chàng là vai [F] chính, hiệp sĩ mắt [C] xanh
Vì nước yêu [Dm] dân, một đấng anh [A] hùng
Nên nhiều cô phải mê và mến [Dm] yêu chàng
Để buồn cho [A] em, người đóng [Dm] vai thường
Làm sao mà [A] trao tình [F] em cho [Dm] ai ?
Làm [Bb] sao [A] xa người [Dm] yêu ?
Tình trên sân [F] khấu, tình giữa [C] hai vai
Tình giữa chúng [Dm] tôi, tình giữ trong [A] đời
Tình [Dm] đã [A] dâng người [Dm] ơi !
Đêm kịch xong chàng đi cùng với [Dm] ai rồi !
Và màn nhung [A] buông, đời là [Dm] tăm tối
Rồi [A] em lẻ loi, lẻ loi về giữa [Dm] đêm buồn
Còn mùi [A] hương thơm, chàng đã [Dm] ôm em
Chàng là vai [F] chính, hiệp sĩ mắt [C] xanh
Vì nước yêu [Dm] dân, một đấng anh [A] hùng
Nên nhiều cô phải mê và mến [Dm] yêu chàng
Để buồn cho [A] em, người đóng [Dm] vai thường
Tình đã [A] dâng người [Dm] ơi
[D] Làm sao hết thắc mắc, khó [Eb] quá
[Ab] Có anh trong [Eb] đời không [A] thể chịu lìa [Dm] xa
Đêm kịch xong chàng đi cùng với [Dm] ai rồi !
Và màn nhung [A] buông, đời là [Dm] tăm tối
Rồi [A] em lẻ loi, lẻ loi về giữa [Dm] đêm buồn
Còn mùi [A] hương thơm, chàng đã [Dm] ôm em
Đêm kịch xong chàng đi cùng với [Dm] ai rồi !
Và màn nhung [A] buông, đời là [Dm] tăm tối
Rồi [A] em lẻ loi, lẻ loi về giữa [Dm] đêm buồn
Còn mùi [A] hương thơm, chàng đã [Dm] ôm em
Tình em, còn [A] đó, còn [F] trong [Dm] mơ
Người ơi [A] xin đừng [Dm] xa