Hẹn thề làm gì để khi chia ly vấn vương nước mắt tràn mi Hợp tan trời ban vốn dĩ đâu thể lường trước Người từng thật lòng hằng đêm trông mong giờ cũng cất bước sang sông Cố nhân gặp lại chỉ thêm thất vọng
Nhành hoa rơi là thiên ý con nước trôi ngỡ vô tình Ôm cung đàn họa bức tranh nguyện khắc ghi Chẳng lời than không câu oán dù kiếp duyên bỗng đứt đoạn Chấp nhận an phận bước đi
Tiếc cho chuyện mình lắm phong ba từng say đắm nay ngỡ như là Ánh trăng tàn vụn vỡ khi ta phải chọn rời xa Khóc cho người liệu đáng hay không? tình cảm ấy chẳng biết trân trọng Cớ sao phải buồn hoài, hãy quên nhau đi chớ ôm hy vọng
* Vậy nếu biết trước ta có đi ngang đời nhau Dù là ôm thương đau vẫn muốn bên nhau dài lâu Đến sau cùng chẳng thể bên nhau, trả lại những giây phút ban đầu Khúc dương cầm hòa cùng tiếng mưa tan biến bao u sầu
Tiếc cho chuyện mình lắm phong ba từng say đắm nay ngỡ như là Ánh trăng tàn vụn vỡ khi ta phải chọn rời xa Khóc cho người liệu đáng hay không? tình cảm ấy chẳng biết trân trọng Cớ sao phải buồn hoài, hãy quên nhau đi chớ ôm hy vọng
== DẠO NHẠC ==
Hẹn thề làm gì để khi chia ly vấn vương nước mắt tràn mi Hợp tan trời ban vốn dĩ đâu thể lường trước Người từng thật lòng hằng đêm trông mong giờ cũng cất bước sang sông Cố nhân gặp lại chỉ thêm thất vọng
Nhành hoa rơi là thiên ý con nước trôi ngỡ vô tình Ôm cung đàn họa bức tranh nguyện khắc ghi Chẳng lời than không câu oán dù kiếp duyên bỗng đứt đoạn Chấp nhận an phận bước đi
Tiếc cho chuyện mình lắm phong ba từng say đắm nay ngỡ như là Ánh trăng tàn vụn vỡ khi ta phải chọn rời xa Khóc cho người liệu đáng hay không? tình cảm ấy chẳng biết trân trọng Cớ sao phải buồn hoài, hãy quên nhau đi chớ ôm hy vọng
* Vậy nếu biết trước ta có đi ngang đời nhau Dù là ôm thương đau vẫn muốn bên nhau dài lâu Đến sau cùng chẳng thể bên nhau, trả lại những giây phút ban đầu Khúc dương cầm hòa cùng tiếng mưa tan biến bao u sầu
Tiếc cho chuyện mình lắm phong ba từng say đắm nay ngỡ như là Ánh trăng tàn vụn vỡ khi ta phải chọn rời xa Khóc cho người liệu đáng hay không? tình cảm ấy chẳng biết trân trọng Cớ sao phải buồn hoài, hãy quên nhau đi chớ ôm hy vọng
== HẾT BÀI ==
Hẹn thề làm gì để khi chia ly vấn vương nước mắt tràn mi
Hợp tan trời ban vốn dĩ đâu thể lường trước
Người từng thật lòng hằng đêm trông mong giờ cũng cất bước sang sông
Cố nhân gặp lại chỉ thêm thất vọng
Nhành hoa rơi là thiên ý con nước trôi ngỡ vô tình
Ôm cung đàn họa bức tranh nguyện khắc ghi
Chẳng lời than không câu oán dù kiếp duyên bỗng đứt đoạn
Chấp nhận an phận bước đi
Tiếc cho chuyện mình lắm phong ba từng say đắm nay ngỡ như là
Ánh trăng tàn vụn vỡ khi ta phải chọn rời xa
Khóc cho người liệu đáng hay không? tình cảm ấy chẳng biết trân trọng
Cớ sao phải buồn hoài, hãy quên nhau đi chớ ôm hy vọng
* Vậy nếu biết trước ta có đi ngang đời nhau
Dù là ôm thương đau vẫn muốn bên nhau dài lâu
Đến sau cùng chẳng thể bên nhau, trả lại những giây phút ban đầu
Khúc dương cầm hòa cùng tiếng mưa tan biến bao u sầu
Tiếc cho chuyện mình lắm phong ba từng say đắm nay ngỡ như là
Ánh trăng tàn vụn vỡ khi ta phải chọn rời xa
Khóc cho người liệu đáng hay không? tình cảm ấy chẳng biết trân trọng
Cớ sao phải buồn hoài, hãy quên nhau đi chớ ôm hy vọng
Hẹn [Bb] thề làm gì để [C] khi chia ly vấn [Dm] vương nước mắt tràn mi
Hợp [Gm] tan trời ban vốn [C] dĩ đâu thể [F] lường trước
Người [Bb] từng thật lòng hằng đêm trông mong giờ [Am] cũng cất bước sang [Dm] sông
Cố nhân [G] gặp lại chỉ [C] thêm thất [Dm] vọng
Nhành [Bb] hoa rơi là thiên ý con [Am] nước trôi ngỡ [Dm] vô tình
Ôm [Gm] cung đàn họa [C] bức tranh nguyện [F] khắc ghi
Chẳng [Bb] lời than không [C] câu oán dù [Am] kiếp duyên bỗng [Dm] đứt đoạn
Chấp [G] nhận an [Am] phận bước [Dm] đi
Tiếc cho [Bb] chuyện mình lắm phong ba từng say [Am] đắm nay ngỡ như là
Ánh trăng [Gm] tàn vụn vỡ khi [C] ta phải chọn rời [F] xa
Khóc cho [Bb] người liệu đáng hay [C] không? tình cảm [Dm] ấy chẳng biết trân [F] trọng
Cớ sao [Gm] phải buồn hoài, hãy [C] quên nhau đi chớ ôm [Dm] hy vọng
* Vậy [Bb] nếu biết trước ta [C] có đi ngang đời [Dm] nhau
Dù là [Bb] ôm thương đau vẫn [C] muốn bên nhau dài [Dm] lâu
Đến sau [Bb] cùng chẳng thể bên [C] nhau, trả lại [Am] những giây phút ban [Dm] đầu
Khúc dương [Gm] cầm hòa cùng tiếng [C] mưa tan biến [Dm] bao u sầu
Tiếc cho [Bb] chuyện mình lắm phong ba từng say [Am] đắm nay ngỡ như là
Ánh trăng [Gm] tàn vụn vỡ khi [C] ta phải chọn rời [F] xa
Khóc cho [Bb] người liệu đáng hay [C] không? tình cảm [Dm] ấy chẳng biết trân [F] trọng
Cớ sao [Gm] phải buồn hoài, hãy [C] quên nhau đi chớ ôm [Dm] hy vọng