Quê ngoại tôi thơm hoa đồng cỏ nội Biển và trăng lấp lánh ngàn sao Ruộng vườn xưa nay vắng bóng người Ai bỏ quê ra đi tìm lẽ sống.
Ngày về tôi ngỡ em còn trong mộng Ngàn lung linh ánh mắt đợi chờ nhau Gặp người xưa đã đến như giấc mộng Thì tiếc gì lận đận một vầng thơ.
[ĐK: ] Dấu tích đó rêu phong ân tình nghĩa lớn Người thương ơi sao nhớ quá đi thôi Trong vạt nắng ta thấy mình giọt nước Đổ về nguồn thân phận kẻ mồ côi.
Núi Bà xưa kiên trung ngàn năm đợi Chào bình minh chim hót lộng trời mây Ruộng vườn xưa bếp cũ nay không còn Người ra đi phương xa biền biệt trôi.
== DẠO NHẠC ==
Quê ngoại tôi thơm hoa đồng cỏ nội Biển và trăng lấp lánh ngàn sao Ruộng vườn xưa nay vắng bóng người Ai bỏ quê ra đi tìm lẽ sống.
Ngày về tôi ngỡ em còn trong mộng Ngàn lung linh ánh mắt đợi chờ nhau Gặp người xưa đã đến như giấc mộng Thì tiếc gì lận đận một vầng thơ.
[ĐK: ] Dấu tích đó rêu phong ân tình nghĩa lớn Người thương ơi sao nhớ quá đi thôi Trong vạt nắng ta thấy mình giọt nước Đổ về nguồn thân phận kẻ mồ côi.
Núi Bà xưa kiên trung ngàn năm đợi Chào bình minh chim hót lộng trời mây Ruộng vườn xưa bếp cũ nay không còn Người ra đi phương xa biền biệt trôi.
== HẾT BÀI ==
1. Quê ngoại tôi thơm hoa đồng cỏ nội
Biển và trăng lấp lánh ngàn sao
Ruộng vườn xưa nay vắng bóng người
Ai bỏ quê ra đi tìm lẽ sống.
2. Ngày về tôi ngỡ em còn trong mộng
Ngàn lung linh ánh mắt đợi chờ nhau
Gặp người xưa đã đến như giấc mộng
Thì tiếc gì lận đận một vầng thơ.
[ĐK: ]
Dấu tích đó rêu phong ân tình nghĩa lớn
Người thương ơi sao nhớ quá đi thôi
Trong vạt nắng ta thấy mình giọt nước
Đổ về nguồn thân phận kẻ mồ côi.
3. Núi Bà xưa kiên trung ngàn năm đợi
Chào bình minh chim hót lộng trời mây
Ruộng vườn xưa bếp cũ nay không còn
Người ra đi phương xa biền biệt trôi.
Biển và [C] trăng lấp [A7] lánh ngàn [Dm] sao
Ruộng vườn [C] xưa nay vắng bóng [F] người
Ai bỏ [Gm] quê ra đi tìm lẽ [A7] sống.
2. Ngày về [Dm] tôi ngỡ em còn trong [Gm] mộng
Ngàn lung [C] linh ánh [A7] mắt đợi chờ [Dm] nhau
Gặp người [C] xưa đã đến như giấc [F] mộng
Thì tiếc [A7] gì lận đận một vầng [Dm] thơ.
[ĐK: ]
Dấu tích [Dm] đó rêu phong ân tình nghĩa [Gm] lớn
Người thương [C] ơi sao nhớ quá đi [F] thôi
Trong vạt [Bb] nắng ta thấy mình giọt nước
Đổ về [A7] nguồn thân phận kẻ mồ [Dm] côi.
3. Núi Bà [Dm] xưa kiên trung ngàn năm [Gm] đợi
Chào bình [C] minh chim [A7] hót lộng trời [Dm] mây
Ruộng vườn [C] xưa bếp cũ nay không [F] còn
Người ra [C] đi phương [A7] xa biền biệt [Dm] trôi.