Chiều nay hạ về theo bên nớ Nghe dòng sông đưa buồn chảy lững lờ Cuốn bao yêu thương đến chân trời xa lạ Còn đó cánh rừng mơn xanh Một bóng thuyền mong manh lẩn khuất trong chiều.
Chiều nay hạ về nghe thương nhớ Nhớ người năm xưa chừ cách phương trời Gói trong tâm tư ghép lên nhành hoa phượng Thầm nhớ đến người em thương Mỗi khi hạ về nghe lòng vấn vương.
[ĐK: ] Người ra đi rồi tình xa mãi Lặng lẽ niềm riêng em mang một mình Nhìn cánh phượng rơi mà thương nhớ Ve sầu tấu khúc nỉ non ớ ơ Lệ rơi, lệ rơi tan nát tim côi Tiễn nhau một chiều rồi nhớ nhau muôn đời.
Giận ai để sầu lên tóc rối Gió vờn khăn bay phủ đôi vai gầy Nhớ nhung mang theo lối đi đầy hoa phượng Lệ đếm chuỗi ngày thê lương Khi bóng đêm về nghe lòng nhớ thương.
== DẠO NHẠC ==
Chiều nay hạ về theo bên nớ Nghe dòng sông đưa buồn chảy lững lờ Cuốn bao yêu thương đến chân trời xa lạ Còn đó cánh rừng mơn xanh Một bóng thuyền mong manh lẩn khuất trong chiều.
Chiều nay hạ về nghe thương nhớ Nhớ người năm xưa chừ cách phương trời Gói trong tâm tư ghép lên nhành hoa phượng Thầm nhớ đến người em thương Mỗi khi hạ về nghe lòng vấn vương.
[ĐK: ] Người ra đi rồi tình xa mãi Lặng lẽ niềm riêng em mang một mình Nhìn cánh phượng rơi mà thương nhớ Ve sầu tấu khúc nỉ non ớ ơ Lệ rơi, lệ rơi tan nát tim côi Tiễn nhau một chiều rồi nhớ nhau muôn đời.
Giận ai để sầu lên tóc rối Gió vờn khăn bay phủ đôi vai gầy Nhớ nhung mang theo lối đi đầy hoa phượng Lệ đếm chuỗi ngày thê lương Khi bóng đêm về nghe lòng nhớ thương.
== HẾT BÀI ==
1. Chiều nay hạ về theo bên nớ
Nghe dòng sông đưa buồn chảy lững lờ
Cuốn bao yêu thương đến chân trời xa lạ
Còn đó cánh rừng mơn xanh
Một bóng thuyền mong manh lẩn khuất trong chiều.
2. Chiều nay hạ về nghe thương nhớ
Nhớ người năm xưa chừ cách phương trời
Gói trong tâm tư ghép lên nhành hoa phượng
Thầm nhớ đến người em thương
Mỗi khi hạ về nghe lòng vấn vương.
[ĐK: ]
Người ra đi rồi tình xa mãi
Lặng lẽ niềm riêng em mang một mình
Nhìn cánh phượng rơi mà thương nhớ
Ve sầu tấu khúc nỉ non ớ ơ
Lệ rơi, lệ rơi tan nát tim côi
Tiễn nhau một chiều rồi nhớ nhau muôn đời.
3. Giận ai để sầu lên tóc rối
Gió vờn khăn bay phủ đôi vai gầy
Nhớ nhung mang theo lối đi đầy hoa phượng
Lệ đếm chuỗi ngày thê lương
Khi bóng đêm về nghe lòng nhớ thương.
[C] Rơi trên vai chiếc lá giữa [Am] hạ buồn
Xa xôi [Dm] lắm những ngày xưa hoang [Gm] dại
Loài ve [C] sầu hát khúc tiễn đưa [F] nhau. [D7]
[Gm] Cánh phượng hồng rũ chết ở nơi [C] đâu
Khi nắng hạ [F] về ngang bên khung [Bb] cửa
Tiếng dương [C] cầm lả lơi từng nốt [Gm] vỡ
Vang đâu đây âm [C] điệu những hoang [F] đường. [A7]
[Dm] Tôi quay về hoa cúc tím thoảng [Gm] hương
Dấu chân xưa còn hằn trên [C] lối cỏ
Nhớ không [F] em đã ngàn đêm mất [Bb] ngủ
Tuổi xuân [C] ơi bỏ lại phía chân [F] trời [D7]
[Gm] Khúc hạ buồn réo rắt ở trong [C] tôi
Ôm nỗi nhớ [F] chạy quanh đời quen [Bb] lạ
Trái tim [C] đau cũng buồn nên hoá [Gm] đá
Nắng nơi này nhớ [A7] nắng ở phương [Dm] xa.