Một ngày ta lại gặp nhau, hương xưa cũ dẫu cho phai màu. Chuyện tình đời ai hiểu được bao, phút chia xa còn có bao lâu. Một ngày tóc rũ đôi vai, yêu thương đã tóc xanh bạc màu Chiều từng chiều ngồi ngóng vu vơ, kiếp rong chơi về với mây trời.
[ĐK: ] Đời người gió thoảng mây bay, sao thương lắm kiếp người rong bước Về cội nguồn ta lại rong chơi, kiếp trăm năm đời có luân hồi. Có hay không một kiếp yêu người? Về bụi trần ta lại rong chơi, yêu thương cũ có còn hay mất, Tìm một người tình cũ trăm năm, đời xóa lâu rồi.
Một ngày ta lại gặp nhau, hương xưa cũ dẫu chưa phai tàn Chuyện tình người ai hiểu được đâu, phút chia ly đành phải xa người Một ngày tóc rũ đôi vai, yêu thương ấy vẫn chưa bạc màu Chiều từng chiều ngồi ngóng mây bay, kiếp rong chơi về với cội nguồn
== DẠO NHẠC ==
Một ngày ta lại gặp nhau, hương xưa cũ dẫu cho phai màu. Chuyện tình đời ai hiểu được bao, phút chia xa còn có bao lâu. Một ngày tóc rũ đôi vai, yêu thương đã tóc xanh bạc màu Chiều từng chiều ngồi ngóng vu vơ, kiếp rong chơi về với mây trời.
[ĐK: ] Đời người gió thoảng mây bay, sao thương lắm kiếp người rong bước Về cội nguồn ta lại rong chơi, kiếp trăm năm đời có luân hồi. Có hay không một kiếp yêu người? Về bụi trần ta lại rong chơi, yêu thương cũ có còn hay mất, Tìm một người tình cũ trăm năm, đời xóa lâu rồi.
Một ngày ta lại gặp nhau, hương xưa cũ dẫu chưa phai tàn Chuyện tình người ai hiểu được đâu, phút chia ly đành phải xa người Một ngày tóc rũ đôi vai, yêu thương ấy vẫn chưa bạc màu Chiều từng chiều ngồi ngóng mây bay, kiếp rong chơi về với cội nguồn
== HẾT BÀI ==
1. Một ngày ta lại gặp nhau, hương xưa cũ dẫu cho phai màu.
Chuyện tình đời ai hiểu được bao, phút chia xa còn có bao lâu.
Một ngày tóc rũ đôi vai, yêu thương đã tóc xanh bạc màu
Chiều từng chiều ngồi ngóng vu vơ, kiếp rong chơi về với mây trời.
[ĐK: ] Đời người gió thoảng mây bay, sao thương lắm kiếp người rong bước
Về cội nguồn ta lại rong chơi, kiếp trăm năm đời có luân hồi.
Có hay không một kiếp yêu người?
Về bụi trần ta lại rong chơi, yêu thương cũ có còn hay mất,
Tìm một người tình cũ trăm năm, đời xóa lâu rồi.
2. Một ngày ta lại gặp nhau, hương xưa cũ dẫu chưa phai tàn
Chuyện tình người ai hiểu được đâu, phút chia ly đành phải xa người
Một ngày tóc rũ đôi vai, yêu thương ấy vẫn chưa bạc màu
Chiều từng chiều ngồi ngóng mây bay, kiếp rong chơi về với cội nguồn
Chuyện tình [Am] đời ai hiểu được [B7] bao, phút chia xa còn có bao lâu.
Một [Em] ngày tóc rũ đôi vai, yêu thương đã tóc xanh bạc [E7] màu
Chiều từng [Am] chiều ngồi ngóng vu [B7] vơ, kiếp rong chơi về với mây [Em] trời.
[ĐK: ] Đời [Em] người gió thoảng mây [D] bay, sao thương [Am] lắm kiếp người rong [Em] bước
Về cội [Em] nguồn ta lại rong [Am] chơi, kiếp trăm [Am] năm đời có luân [B7] hồi.
Có hay [B7] không một kiếp yêu [Em] người?
Về bụi [Em] trần ta lại rong [D] chơi, yêu thương [Am] cũ có còn hay [Em] mất,
Tìm một [Am] người tình cũ trăm [B] năm, đời xóa lâu [Em] rồi.
2. Một [Em] ngày ta lại gặp nhau, hương xưa cũ dẫu chưa phai [E7] tàn
Chuyện tình [Am] người ai hiểu được [B7] đâu, phút chia ly đành phải xa người
Một [Em] ngày tóc rũ đôi vai, yêu thương ấy vẫn chưa bạc [E7] màu
Chiều từng [Am] chiều ngồi ngóng mây [B7] bay, kiếp rong chơi về với cội [Em] nguồn