Trời cho em, con số kiêu sa nên tình em tựa mây khói, Chớm vào yêu, người đưa tình đón, vây lấy đời em, Bằng trò vui thế nhân, bướm ong đua tình, bên em em nào biết.
Rồi ngày kia, em gái kiêu sa lao thân vào những cuộc vui, Ánh đèn buông, dập dìu em bước, vui với thâu đêm, Đèn mầu theo khói bay, ngả nghiêng say tình, em quên đời em từ đây.
[ĐK: ] Em em ơi, kiêu sa mấy ai ngờ, Đời em giữa bao người, tàn theo những cuộc vui, Lối về em lẻ loi, buồn đêm dài em bước, Về đâu hỡi em khi ánh đèn nhạt nét son môi.
Chuyện loài hoa, đã sớm phôi pha theo phận buồn đời con gái, Có còn đâu, kiêu sa vàng úa, ai khóc đời em, Tình buồn như khói mây, xót xa vô vàn thương cho một cánh hoa rơi.
== DẠO NHẠC ==
Rồi ngày kia, em gái kiêu sa lao thân vào những cuộc vui, Ánh đèn buông, dập dìu em bước, vui với thâu đêm, Đèn mầu theo khói bay, ngả nghiêng say tình, em quên đời em từ đây.
[ĐK: ] Em em ơi, kiêu sa mấy ai ngờ, Đời em giữa bao người, tàn theo những cuộc vui, Lối về em lẻ loi, buồn đêm dài em bước, Về đâu hỡi em khi ánh đèn nhạt nét son môi.
Chuyện loài hoa, đã sớm phôi pha theo phận buồn đời con gái, Có còn đâu, kiêu sa vàng úa, ai khóc đời em, Tình buồn như khói mây, xót xa vô vàn thương cho một cánh hoa rơi.
* Có còn đâu, kiêu sa vàng úa, ai khóc đời em, Tình buồn như khói mây, xót xa vô vàn thương cho một cánh hoa.. rơi......
== HẾT BÀI ==
1. Trời cho em, con số kiêu sa nên tình em tựa mây khói,
Chớm vào yêu, người đưa tình đón, vây lấy đời em,
Bằng trò vui thế nhân, bướm ong đua tình, bên em em nào biết.
2. Rồi ngày kia, em gái kiêu sa lao thân vào những cuộc vui,
Ánh đèn buông, dập dìu em bước, vui với thâu đêm,
Đèn mầu theo khói bay, ngả nghiêng say tình, em quên đời em từ đây.
[ĐK: ]
Em em ơi, kiêu sa mấy ai ngờ,
Đời em giữa bao người, tàn theo những cuộc vui,
Lối về em lẻ loi, buồn đêm dài em bước,
Về đâu hỡi em khi ánh đèn nhạt nét son môi.
3. Chuyện loài hoa, đã sớm phôi pha theo phận buồn đời con gái,
Có còn đâu, kiêu sa vàng úa, ai khóc đời em,
Tình buồn như khói mây, xót xa vô vàn thương cho một cánh hoa rơi.
Chớm vào [Dm] yêu, người đưa tình [E7] đón, vây lấy đời [G] em
Bằng trò vui thế [F] nhân, bướm ong đua [E7] tình, bên em em nào biết.
2. Rồi ngày [Am] kia, em gái kiêu [F] sa lao thân [G] vào những cuộc [C] vui [Am]
Ánh đèn [Dm] buông, dập dìu em [E7] bước, vui với thâu [G] đêm
Đèn [E7] mầu theo khói [F] bay, ngả nghiêng say [E7] tình, em quên đời em từ [Am] đây.
[ĐK: ]
Em em [F] ơi, kiêu sa mấy ai [Am] ngờ
Đời [G] em giữa bao [C] người, tàn [G] theo những cuộc [C] vui [Am]
Lối về em lẻ [Dm] loi, buồn đêm dài em [Am] bước
Về đâu hỡi [E7] em khi ánh đèn nhạt nét son [Am] môi.
3. Chuyện loài [Am] hoa, đã sớm phôi [F] pha theo phận [G] buồn đời con [C] gái [Am]
Có còn [Dm] đâu, kiêu sa vàng [E7] úa, ai khóc đời [G] em
Tình buồn như khói [F] mây, xót xa vô [E7] vàn thương cho một cánh hoa [Am] rơi.