Lặng Lẽ Tiếng Dương Cầm

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Diệu Hiền: C
  • Minh Phượng: G
  • Trịnh Hoàng Hải: E

Xa vắng tiếng dương cầm dịu dàng một nỗi nhớ mong Sâu lắng khúc nhạc buồn nhẹ nhàng trong đêm lắng buông Có một thời đã qua đã muôn trùng cách xa Tiếng dương cầm thiết tha nhẹ ru tiếng hát bay xa.

Như cánh hoa mai vàng tàn xuân nhạt phai sắc hương Tiếng hát với cung đàn chỉ còn dư âm vấn vương Lắng sâu vào bóng đêm những kỷ niệm ấm êm Tiếng dương cầm xót xa chìm trong quên lãng nhạt nhoà.

[ĐK: ] Người hỡi, người hỡi đành thôi Đành quên, đành quên hết tình tôi Lặng lẽ một tiếng đàn ngân nga Một tiếng đàn chơi vơi về đâu người hỡi.

Tình đến, tình đến rồi đi Sầu trách, sầu trách mà chi Giờ đây một tiếng đàn trong đêm Một nỗi buồn không tên, một tình yêu đâu dễ quên.

== DẠO NHẠC ==

Xa vắng tiếng dương cầm dịu dàng một nỗi nhớ mong Sâu lắng khúc nhạc buồn nhẹ nhàng trong đêm lắng buông Có một thời đã qua đã muôn trùng cách xa Tiếng dương cầm thiết tha nhẹ ru tiếng hát bay xa.

Như cánh hoa mai vàng tàn xuân nhạt phai sắc hương Tiếng hát với cung đàn chỉ còn dư âm vấn vương Lắng sâu vào bóng đêm những kỷ niệm ấm êm Tiếng dương cầm xót xa chìm trong quên lãng nhạt nhoà.

[ĐK: ] Người hỡi, người hỡi đành thôi Đành quên, đành quên hết tình tôi Lặng lẽ một tiếng đàn ngân nga Một tiếng đàn chơi vơi về đâu người hỡi.

Tình đến, tình đến rồi đi Sầu trách, sầu trách mà chi Giờ đây một tiếng đàn trong đêm Một nỗi buồn không tên, một tình yêu đâu dễ quên.

== HẾT BÀI ==

1. Xa vắng tiếng dương cầm dịu dàng một nỗi nhớ mong
Sâu lắng khúc nhạc buồn nhẹ nhàng trong đêm lắng buông
Có một thời đã qua đã muôn trùng cách xa
Tiếng dương cầm thiết tha nhẹ ru tiếng hát bay xa.

2. Như cánh hoa mai vàng tàn xuân nhạt phai sắc hương
Tiếng hát với cung đàn chỉ còn dư âm vấn vương
Lắng sâu vào bóng đêm những kỷ niệm ấm êm
Tiếng dương cầm xót xa chìm trong quên lãng nhạt nhoà.

[ĐK: ] 
Người hỡi, người hỡi đành thôi
Đành quên, đành quên hết tình tôi
Lặng lẽ một tiếng đàn ngân nga
Một tiếng đàn chơi vơi về đâu người hỡi.

Tình đến, tình đến rồi đi
Sầu trách, sầu trách mà chi
Giờ đây một tiếng đàn trong đêm
Một nỗi buồn không tên, một tình yêu đâu dễ quên.

1. Xa vắng tiếng dương [C] cầm dịu [Am] dàng một nỗi nhớ [Dm] mong
Sâu lắng khúc nhạc [G] buồn nhẹ nhàng trong đêm lắng [C] buông
[A7] Có một thời đã [Dm] qua [Fm] đã muôn trùng cách [Em] xa
[Am] Tiếng dương cầm thiết [Dm] tha nhẹ ru tiếng hát bay [G] xa.

2. Như cánh hoa mai [C] vàng tàn [Am] xuân nhạt phai sắc [Dm] hương
Tiếng hát với cung [G] đàn chỉ còn dư âm vấn [C] vương
[A7] Lắng sâu vào bóng [Dm] đêm [Fm] những kỷ niệm ấm [Em] êm
[Am] Tiếng dương cầm xót [Dm] xa chìm trong quên [G] lãng nhạt [C] nhoà.

[ĐK: ] 
Người [F] hỡi, người [Dm] hỡi đành [Em] thôi
Đành [Fm] quên, đành [Bb] quên hết tình [C] tôi [A7]
Lặng [Dm] lẽ một [G] tiếng đàn ngân [C] nga
[A7] Một tiếng đàn chơi [Dm] vơi về [G7] đâu người [C] hỡi.

Tình [F] đến, tình [Dm] đến rồi [Em] đi
Sầu [Fm] trách, sầu [Bb] trách mà [C] chi [A7]
Giờ [Dm] đây một [G] tiếng đàn trong [C] đêm
[A7] Một nỗi buồn không [Dm] tên, [G7] một tình yêu đâu dễ [C] quên.