Anh nỡ lạnh lùng đến thế sao Tim em tan nát tự hôm nào Giờ đây đã nát càng thêm nát Muốn nói mà sao vẫn nghẹn ngào
[ĐK: ] Sao anh không nói một lời gì Dầu chỉ một lời không đáng chi Cũng sẽ làm lòng em ấm lại Bao ngày xa cách lúc anh đi
Anh giết tình em nữa phải không? Anh đem băng tuyết lấp hoa hồng Anh đem hờ hững vùi thương nhớ Anh giết tình em trong lạnh lùng
== DẠO NHẠC ==
Anh nỡ lạnh lùng đến thế sao Tim em tan nát tự hôm nào Giờ đây đã nát càng thêm nát Muốn nói mà sao vẫn nghẹn ngào
[ĐK: ] Sao anh không nói một lời gì Dầu chỉ một lời không đáng chi Cũng sẽ làm lòng em ấm lại Bao ngày xa cách lúc anh đi
Anh giết tình em nữa phải không? Anh đem băng tuyết lấp hoa hồng Anh đem hờ hững vùi thương nhớ Anh giết tình em trong lạnh lùng
== HẾT BÀI ==
1. Anh nỡ lạnh lùng đến thế sao
Tim em tan nát tự hôm nào
Giờ đây đã nát càng thêm nát
Muốn nói mà sao vẫn nghẹn ngào
[ĐK: ] Sao anh không nói một lời gì
Dầu chỉ một lời không đáng chi
Cũng sẽ làm lòng em ấm lại
Bao ngày xa cách lúc anh đi
2. Anh giết tình em nữa phải không?
Anh đem băng tuyết lấp hoa hồng
Anh đem hờ hững vùi thương nhớ
Anh giết tình em trong lạnh lùng
Tim [C] em tan [D7] nát tự hôm [G] nào
Giờ [Bm] đây đã [D7] nát càng thêm [G] nát
Muốn [C] nói mà [D7] sao vẫn nghẹn [G] ngào
[ĐK: ] Sao [G] anh không [Am] nói một lời [C] gì
Dầu [D7] chỉ một lời không [G] đáng chi
Cũng [C] sẽ làm [D7] lòng em ấm [G] lại
Bao [Am] ngày xa [D7] cách lúc anh [G] đi
2. Anh [G] giết tình em nữa phải không?
Anh [C] đem băng [D7] tuyết lấp hoa [G] hồng
Anh [Em] đem [C] hờ hững vùi thương [Am] nhớ
Anh [D7] giết tình em trong lạnh [G] lùng