Lỡ yêu rồi làm sao quên được anh ơi Những đêm buồn nhìn về dĩ vãng xa xôi Đếm bao kỷ niệm là bao nhiêu tình Mà đành quên sao, anh giờ đành quên sao Tình mình hôm nao đâu ngờ rằng chiêm bao Nhớ thương ôi là bao...
[ĐK: ] Nhớ lúc anh giã từ chiều phai cuối trời Nhìn hoàng hôn rơi nắm tay anh buồn khẽ nói Mình yêu nhau mãi suốt đời nghe em chiều kia sẽ vơi và màu hoa sẽ phai Tình ta sẽ không bạc màu như nắng hoa và đẹp như ước mơ.
Mộng ước đó không bao giờ anh quên Tình yêu em vẫn dạt dào trong lòng Nên ngày gian lao nôn nao đốt thời gian mong tròn mơ ước Nào hay đâu em xây đời sa hoa Đành quên anh với lời thề đá vàng Căn nhà xinh xinh mình ước mơ có rồi Giờ em ở đâu
Cuộc đời cao sang đưa bước em sang ngang Quên lời hẹn ước năm nào Nơi đây phố nghèo một mình anh đơn côi Và ôm thương nhớ khôn nguôi Rồi từng đêm trăng sáng soi mái nhà cô liêu Nhìn anh đơn bóng nghe buốt lạnh con tim Riêng tình dang dở nay đời anh thiếu em Như sân ga vắng con tàu
Nếu hai đứa mình không về cùng chung lối đường Thì dù hoa thắm chỉ là màu thắm không hương Nếu hai đứa mình thương nhau, nếu hai đứa mình xa nhau Thì dù mùa xuân với em vẫn là tuyết đông lạnh lùng Nếu hai đứa mình cung đàn tình duyên lỡ làng Thì dù trăng sáng chỉ là màu trắng khăn tang Nếu hai đứa mình xa nhau, nếu hai đứa mình quên nhau Thì bình minh lên nắng đẹp chan hòa có nghĩa gì đâu
Trời đã khuya rồi đấy trăng chênh chếch xuyên ánh qua mành Trời đã khuya rồi đấy, mưa trên xóm xa ánh đô thành Đường ngoài kia không xôn xao, không đẹp vì đèn màu Ôi đường dài hun hút với đêm thâu Bước chân ai qua mau, dưới mưa nghe nao nao Lộng tiếng còi tàu thét lâu.
Nằm giữa đêm ngoại ô nghe mưa rớt trên khóm tre già Thầm nhớ ai ngoài xa đang tranh đấu cho nước non nhà Người anh tôi không quen ơi mưa rừng về ngập trời Mưa làm chi cho ướt áo anh tôi Đến mai khi nơi nơi gió yên mưa thôi rơi Mời anh qua làng tôi
Hôm qua mẹ bảo tôi, nhờ hoa sứ nhà nàng Ướp trà thơm đãi khách họ hàng cô bác đều khen Nhờ nàng hái giùm tôi, màu hoa thắm chưa tàn Nụ hoa còn giữ nhụy vàng, chắc nàng hiểu tình tôi
Nhưng đêm trở sầu, em bước qua cầu Cuộc tình tan theo bể dâu, biết chăng ngày sau Khi ngõ về gần nhau, tình yêu đã vội phai màu
Đêm đêm ngửi mùi hương, mùi hoa sứ bẽ bàng Hoa tình yêu rụng vỡ một trời tím tím mộng mơ Nhà nàng với nhà tôi tình thân thiết vô vàng Làm sao nàng nỡ phụ phàng, để tình tôi dở dang
6. Ngày nào em yêu anh, em đã quên trong cay đắng tuyệt vời Ngày nào anh yêu em, em đã quên với trời hạnh phúc mới Anh ơi đông lại về từ trăm năm lạnh giá Tim em như ngừng thở, từ sau ân tình đó Anh nghe không, mùa đông, mùa đông
Ngày nào ta xa nhau, em bước sâu trong vũng tối nhạt nhòa Từng mùa đông theo qua, em đã quên với đỉnh đời băng giá Xưa hôn anh một lần rồi đau thương tràn lấp Anh yêu em một ngày và xa em trọn kiếp Nên em yêu mùa đông, nên em yêu mùa đông, ôi mùa đông của anh
7. Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê Ngày đi mắt em xanh biển sâu mắt tôi rưng rưng sầu Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu
Đường phố muôn màu sao thiếu em về đâu làn tóc xõa bên rèm Lầu vắng không người song khép kín Nhớ em tôi gọi tên chỉ nghe lá rơi thềm
8. Một mai qua cơn mê, xa cuộc đời bềnh bồng Tôi lại về bên em, ngày gió mưa không còn Nên đường dài thật dài, ta mặc tình rong chơi Cùng nhau ta sẽ đi sẽ thăm bao nơi xưa Xa một thuở lênh đênh, ta sẽ thăm từng người Sẽ đi thăm từng đường, sẽ vô thăm từng nhà
9. Anh sẽ đưa em, đưa em xa rời vùng mây tăm tối Anh sẽ đưa em, đưa em đi về, về lối chân hiền Còn ai đợi chờ nữa không em, còn ai giận hờn nữa không em. Em hãy theo anh, men lối ăn năn ta thoát cơn mê cùng dắt nhau về
10. Ngàn ý thơ thế sao xứng duyên đôi mình Ngàn tiếng ca nói chưa hết câu ân tình Mây bốn phương trời cuồng phong gieo tan vỡ Làm nên cơn mưa bão không xoá được tin yêu
Chỉ hai đứa mình thôi nhé trần gian thấy vắng tứ bề Chỉ hai đứa mình thôi nhé trọn câu mong ước nguyện thề Cho nhau linh hồn thương bằng tất cả lúc vui Lúc buồn còn gì thương hơn nữa không
1 Sống trên đời này người giàu sang cũng như người nghèo khó. Trời đã ban cho ta cảm ơn trời dù sống thương đau. Mai kia chết rồi trở về cát bụi giàu khó như nhau. Nào ai biết trước số phận ngày sau ông trời sẽ trao
Này nhà lớn lầu vàng son này lợi danh chức quyền cao sang Có nghĩa gì đâu sao chắc bền lâu như nước trôi qua cầu. Này lời hứa này thủy chung này tình yêu chót lưỡi đầu môi Cũng thế mà thôi sẽ mất ngày mai như áng mây cuối trời
Sống trên đời này tựa phù du có đây rồi lại mất. Cuộc sống mong manh xin nhắc ai đừng đổi trắng thay đen. Làm người sang giàu đừng vì tham tiền bỏ nghĩa anh em. Người ơi xin nhớ cát bụi là ta mai này chóng phai.
Người nhớ cho ta là cát bụi trở về cát bụi xin người nhớ cho ( X 2)
Lỡ yêu rồi; Căn nhà mộng ước Nếu hai đứa mình; Mưa đêm ngoại ô Hoa sứ nhà nàng; 6. Mùa đông của anh 7. Về đâu mái tóc người thương; 8. Qua cơn mê 9. Vó ngựa trên đồi cỏ non 10. Chì hai đứa mình; 11 Trở về cát bui
== DẠO NHẠC ==
Lỡ yêu rồi làm sao quên được anh ơi Những đêm buồn nhìn về dĩ vãng xa xôi Đếm bao kỷ niệm là bao nhiêu tình Mà đành quên sao, anh giờ đành quên sao Tình mình hôm nao đâu ngờ rằng chiêm bao Nhớ thương ôi là bao...
[ĐK: ] Nhớ lúc anh giã từ chiều phai cuối trời Nhìn hoàng hôn rơi nắm tay anh buồn khẽ nói Mình yêu nhau mãi suốt đời nghe em chiều kia sẽ vơi và màu hoa sẽ phai Tình ta sẽ không bạc màu như nắng hoa và đẹp như ước mơ.
Mộng ước đó không bao giờ anh quên Tình yêu em vẫn dạt dào trong lòng Nên ngày gian lao nôn nao đốt thời gian mong tròn mơ ước Nào hay đâu em xây đời sa hoa Đành quên anh với lời thề đá vàng Căn nhà xinh xinh mình ước mơ có rồi Giờ em ở đâu
Cuộc đời cao sang đưa bước em sang ngang Quên lời hẹn ước năm nào Nơi đây phố nghèo một mình anh đơn côi Và ôm thương nhớ khôn nguôi Rồi từng đêm trăng sáng soi mái nhà cô liêu Nhìn anh đơn bóng nghe buốt lạnh con tim Riêng tình dang dở nay đời anh thiếu em Như sân ga vắng con tàu
Nếu hai đứa mình không về cùng chung lối đường Thì dù hoa thắm chỉ là màu thắm không hương Nếu hai đứa mình thương nhau, nếu hai đứa mình xa nhau Thì dù mùa xuân với em vẫn là tuyết đông lạnh lùng Nếu hai đứa mình cung đàn tình duyên lỡ làng Thì dù trăng sáng chỉ là màu trắng khăn tang Nếu hai đứa mình xa nhau, nếu hai đứa mình quên nhau Thì bình minh lên nắng đẹp chan hòa có nghĩa gì đâu
Trời đã khuya rồi đấy trăng chênh chếch xuyên ánh qua mành Trời đã khuya rồi đấy, mưa trên xóm xa ánh đô thành Đường ngoài kia không xôn xao, không đẹp vì đèn màu Ôi đường dài hun hút với đêm thâu Bước chân ai qua mau, dưới mưa nghe nao nao Lộng tiếng còi tàu thét lâu.
Nằm giữa đêm ngoại ô nghe mưa rớt trên khóm tre già Thầm nhớ ai ngoài xa đang tranh đấu cho nước non nhà Người anh tôi không quen ơi mưa rừng về ngập trời Mưa làm chi cho ướt áo anh tôi Đến mai khi nơi nơi gió yên mưa thôi rơi Mời anh qua làng tôi
Hôm qua mẹ bảo tôi, nhờ hoa sứ nhà nàng Ướp trà thơm đãi khách họ hàng cô bác đều khen Nhờ nàng hái giùm tôi, màu hoa thắm chưa tàn Nụ hoa còn giữ nhụy vàng, chắc nàng hiểu tình tôi
Nhưng đêm trở sầu, em bước qua cầu Cuộc tình tan theo bể dâu, biết chăng ngày sau Khi ngõ về gần nhau, tình yêu đã vội phai màu
Đêm đêm ngửi mùi hương, mùi hoa sứ bẽ bàng Hoa tình yêu rụng vỡ một trời tím tím mộng mơ Nhà nàng với nhà tôi tình thân thiết vô vàng Làm sao nàng nỡ phụ phàng, để tình tôi dở dang
6. Ngày nào em yêu anh, em đã quên trong cay đắng tuyệt vời Ngày nào anh yêu em, em đã quên với trời hạnh phúc mới Anh ơi đông lại về từ trăm năm lạnh giá Tim em như ngừng thở, từ sau ân tình đó Anh nghe không, mùa đông, mùa đông
Ngày nào ta xa nhau, em bước sâu trong vũng tối nhạt nhòa Từng mùa đông theo qua, em đã quên với đỉnh đời băng giá Xưa hôn anh một lần rồi đau thương tràn lấp Anh yêu em một ngày và xa em trọn kiếp Nên em yêu mùa đông, nên em yêu mùa đông, ôi mùa đông của anh
7. Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê Ngày đi mắt em xanh biển sâu mắt tôi rưng rưng sầu Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu
Đường phố muôn màu sao thiếu em về đâu làn tóc xõa bên rèm Lầu vắng không người song khép kín Nhớ em tôi gọi tên chỉ nghe lá rơi thềm
8. Một mai qua cơn mê, xa cuộc đời bềnh bồng Tôi lại về bên em, ngày gió mưa không còn Nên đường dài thật dài, ta mặc tình rong chơi Cùng nhau ta sẽ đi sẽ thăm bao nơi xưa Xa một thuở lênh đênh, ta sẽ thăm từng người Sẽ đi thăm từng đường, sẽ vô thăm từng nhà
9. Anh sẽ đưa em, đưa em xa rời vùng mây tăm tối Anh sẽ đưa em, đưa em đi về, về lối chân hiền Còn ai đợi chờ nữa không em, còn ai giận hờn nữa không em. Em hãy theo anh, men lối ăn năn ta thoát cơn mê cùng dắt nhau về
10. Ngàn ý thơ thế sao xứng duyên đôi mình Ngàn tiếng ca nói chưa hết câu ân tình Mây bốn phương trời cuồng phong gieo tan vỡ Làm nên cơn mưa bão không xoá được tin yêu
Chỉ hai đứa mình thôi nhé trần gian thấy vắng tứ bề Chỉ hai đứa mình thôi nhé trọn câu mong ước nguyện thề Cho nhau linh hồn thương bằng tất cả lúc vui Lúc buồn còn gì thương hơn nữa không
1 Sống trên đời này người giàu sang cũng như người nghèo khó. Trời đã ban cho ta cảm ơn trời dù sống thương đau. Mai kia chết rồi trở về cát bụi giàu khó như nhau. Nào ai biết trước số phận ngày sau ông trời sẽ trao
Này nhà lớn lầu vàng son này lợi danh chức quyền cao sang Có nghĩa gì đâu sao chắc bền lâu như nước trôi qua cầu. Này lời hứa này thủy chung này tình yêu chót lưỡi đầu môi Cũng thế mà thôi sẽ mất ngày mai như áng mây cuối trời
Sống trên đời này tựa phù du có đây rồi lại mất. Cuộc sống mong manh xin nhắc ai đừng đổi trắng thay đen. Làm người sang giàu đừng vì tham tiền bỏ nghĩa anh em. Người ơi xin nhớ cát bụi là ta mai này chóng phai.
Người nhớ cho ta là cát bụi trở về cát bụi xin người nhớ cho ( X 2)
Lỡ yêu rồi; Căn nhà mộng ước Nếu hai đứa mình; Mưa đêm ngoại ô Hoa sứ nhà nàng; 6. Mùa đông của anh 7. Về đâu mái tóc người thương; 8. Qua cơn mê 9. Vó ngựa trên đồi cỏ non 10. Chì hai đứa mình; 11 Trở về cát bui
== HẾT BÀI ==
1. Lỡ yêu rồi làm sao quên được anh ơi
Những đêm buồn nhìn về dĩ vãng xa xôi
Đếm bao kỷ niệm là bao nhiêu tình
Mà đành quên sao, anh giờ đành quên sao
Tình mình hôm nao đâu ngờ rằng chiêm bao
Nhớ thương ôi là bao...
[ĐK: ] Nhớ lúc anh giã từ chiều phai cuối trời
Nhìn hoàng hôn rơi nắm tay anh buồn khẽ nói
Mình yêu nhau mãi suốt đời nghe em chiều kia sẽ vơi và màu hoa sẽ phai
Tình ta sẽ không bạc màu như nắng hoa và đẹp như ước mơ.
2. Mộng ước đó không bao giờ anh quên
Tình yêu em vẫn dạt dào trong lòng
Nên ngày gian lao nôn nao đốt thời gian mong tròn mơ ước
Nào hay đâu em xây đời sa hoa
Đành quên anh với lời thề đá vàng
Căn nhà xinh xinh mình ước mơ có rồi
Giờ em ở đâu
Cuộc đời cao sang đưa bước em sang ngang
Quên lời hẹn ước năm nào
Nơi đây phố nghèo một mình anh đơn côi
Và ôm thương nhớ khôn nguôi
Rồi từng đêm trăng sáng soi mái nhà cô liêu
Nhìn anh đơn bóng nghe buốt lạnh con tim
Riêng tình dang dở nay đời anh thiếu em
Như sân ga vắng con tàu
3. Nếu hai đứa mình không về cùng chung lối đường
Thì dù hoa thắm chỉ là màu thắm không hương
Nếu hai đứa mình thương nhau, nếu hai đứa mình xa nhau
Thì dù mùa xuân với em vẫn là tuyết đông lạnh lùng
Nếu hai đứa mình cung đàn tình duyên lỡ làng
Thì dù trăng sáng chỉ là màu trắng khăn tang
Nếu hai đứa mình xa nhau, nếu hai đứa mình quên nhau
Thì bình minh lên nắng đẹp chan hòa có nghĩa gì đâu
4. Trời đã khuya rồi đấy trăng chênh chếch xuyên ánh qua mành
Trời đã khuya rồi đấy, mưa trên xóm xa ánh đô thành
Đường ngoài kia không xôn xao, không đẹp vì đèn màu
Ôi đường dài hun hút với đêm thâu
Bước chân ai qua mau, dưới mưa nghe nao nao
Lộng tiếng còi tàu thét lâu.
Nằm giữa đêm ngoại ô nghe mưa rớt trên khóm tre già
Thầm nhớ ai ngoài xa đang tranh đấu cho nước non nhà
Người anh tôi không quen ơi mưa rừng về ngập trời
Mưa làm chi cho ướt áo anh tôi
Đến mai khi nơi nơi gió yên mưa thôi rơi
Mời anh qua làng tôi
5. Hôm qua mẹ bảo tôi, nhờ hoa sứ nhà nàng
Ướp trà thơm đãi khách họ hàng cô bác đều khen
Nhờ nàng hái giùm tôi, màu hoa thắm chưa tàn
Nụ hoa còn giữ nhụy vàng, chắc nàng hiểu tình tôi
Nhưng đêm trở sầu, em bước qua cầu
Cuộc tình tan theo bể dâu, biết chăng ngày sau
Khi ngõ về gần nhau, tình yêu đã vội phai màu
Đêm đêm ngửi mùi hương, mùi hoa sứ bẽ bàng
Hoa tình yêu rụng vỡ một trời tím tím mộng mơ
Nhà nàng với nhà tôi tình thân thiết vô vàng
Làm sao nàng nỡ phụ phàng, để tình tôi dở dang
6. Ngày nào em yêu anh, em đã quên trong cay đắng tuyệt vời
Ngày nào anh yêu em, em đã quên với trời hạnh phúc mới
Anh ơi đông lại về từ trăm năm lạnh giá
Tim em như ngừng thở, từ sau ân tình đó
Anh nghe không, mùa đông, mùa đông
Ngày nào ta xa nhau, em bước sâu trong vũng tối nhạt nhòa
Từng mùa đông theo qua, em đã quên với đỉnh đời băng giá
Xưa hôn anh một lần rồi đau thương tràn lấp
Anh yêu em một ngày và xa em trọn kiếp
Nên em yêu mùa đông, nên em yêu mùa đông, ôi mùa đông của anh
7. Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê
Ngày đi mắt em xanh biển sâu mắt tôi rưng rưng sầu
Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu
Đường phố muôn màu sao thiếu em về đâu làn tóc xõa bên rèm
Lầu vắng không người song khép kín
Nhớ em tôi gọi tên chỉ nghe lá rơi thềm
8. Một mai qua cơn mê, xa cuộc đời bềnh bồng
Tôi lại về bên em, ngày gió mưa không còn
Nên đường dài thật dài, ta mặc tình rong chơi
Cùng nhau ta sẽ đi sẽ thăm bao nơi xưa
Xa một thuở lênh đênh, ta sẽ thăm từng người
Sẽ đi thăm từng đường, sẽ vô thăm từng nhà
9. Anh sẽ đưa em, đưa em xa rời vùng mây tăm tối
Anh sẽ đưa em, đưa em đi về, về lối chân hiền
Còn ai đợi chờ nữa không em, còn ai giận hờn nữa không em.
Em hãy theo anh, men lối ăn năn ta thoát cơn mê cùng dắt nhau về
10. Ngàn ý thơ thế sao xứng duyên đôi mình
Ngàn tiếng ca nói chưa hết câu ân tình
Mây bốn phương trời cuồng phong gieo tan vỡ
Làm nên cơn mưa bão không xoá được tin yêu
Chỉ hai đứa mình thôi nhé trần gian thấy vắng tứ bề
Chỉ hai đứa mình thôi nhé trọn câu mong ước nguyện thề
Cho nhau linh hồn thương bằng tất cả lúc vui
Lúc buồn còn gì thương hơn nữa không
11. Sống trên đời này người giàu sang cũng như người nghèo khó.
Trời đã ban cho ta cảm ơn trời dù sống thương đau.
Mai kia chết rồi trở về cát bụi giàu khó như nhau.
Nào ai biết trước số phận ngày sau ông trời sẽ trao
Này nhà lớn lầu vàng son này lợi danh chức quyền cao sang
Có nghĩa gì đâu sao chắc bền lâu như nước trôi qua cầu.
Này lời hứa này thủy chung này tình yêu chót lưỡi đầu môi
Cũng thế mà thôi sẽ mất ngày mai như áng mây cuối trời
Sống trên đời này tựa phù du có đây rồi lại mất.
Cuộc sống mong manh xin nhắc ai đừng đổi trắng thay đen.
Làm người sang giàu đừng vì tham tiền bỏ nghĩa anh em.
Người ơi xin nhớ cát bụi là ta mai này chóng phai.
Người nhớ cho ta là cát bụi trở về cát bụi xin người nhớ cho ( X 2)
1. Lỡ yêu rồi; 2. Căn nhà mộng ước
3. Nếu hai đứa mình; 4. Mưa đêm ngoại ô
5. Hoa sứ nhà nàng; 6. Mùa đông của anh
7. Về đâu mái tóc người thương; 8. Qua cơn mê
9. Vó ngựa trên đồi cỏ non
10. Chì hai đứa mình; 11 Trở về cát bui
Những đêm buồn nhìn [E7] về dĩ vãng xa [Am] xôi
Đếm bao kỷ [Bm] niệm là bao nhiêu [Em] tình
Mà đành quên sao, anh giờ đành quên [G] sao
Tình mình hôm [C] nao đâu [E7] ngờ rằng chiêm [Am] bao
Nhớ [B7] thương ôi là [Em] bao...
[ĐK: ] Nhớ [E] lúc anh giã [A] từ chiều phai cuối [E] trời
Nhìn hoàng hôn [Abm] rơi nắm [B7] tay anh buồn khẽ [E] nói [E7]
Mình yêu nhau [A] mãi suốt đời nghe [E] em chiều kia sẽ [A] vơi và màu hoa sẽ [E] phai
Tình ta sẽ không bạc màu như nắng [B7] hoa và đẹp như ước [Em] mơ.
2. Mộng ước [C] đó không bao giờ anh [G] quên
Tình yêu [Am] em vẫn dạt dào trong [Bm] lòng
Nên ngày gian [D] lao nôn nao đốt thời gian mong tròn mơ [B7] ước
Nào hay [C] đâu em xây đời sa [G] hoa
Đành quên [Am] anh với lời thề đá [Bm] vàng
Căn nhà xinh [D] xinh mình ước mơ có [Bm] rồi
Giờ em ở [Em] đâu
Cuộc đời cao [Em] sang đưa bước em sang [G] ngang
Quên lời hẹn ước [C] năm nào [Em]
Nơi đây phố [Bm] nghèo một mình anh đơn [Am] côi
Và ôm thương nhớ [Em] khôn nguôi
Rồi từng đêm trăng [C] sáng soi mái nhà cô [G] liêu
Nhìn anh đơn [B7] bóng nghe buốt lạnh con [D] tim
Riêng tình dang [Bm] dở nay đời anh thiếu [D] em
Như sân ga vắng con [Em] tàu
3. Nếu hai đứa [Em] mình không [B7] về cùng chung lối [Em] đường
Thì dù hoa thắm chỉ [E7] là màu thắm không [Am] hương
Nếu hai đứa [D] mình thương nhau, nếu hai đứa [B7] mình xa [Em] nhau
Thì dù mùa [Am] xuân với em vẫn [Em] là tuyết đông lạnh [B7] lùng
Nếu hai đứa [Em] mình cung [B7] đàn tình duyên lỡ [Em] làng
Thì dù trăng sáng chỉ [E7] là màu trắng khăn [Am] tang
Nếu hai đứa [D] mình xa nhau, nếu hai đứa [B7] mình quên [Em] nhau
Thì bình minh [Am] lên nắng [D] đẹp chan [B7] hòa có nghĩa gì [Em] đâu
4. Trời đã khuya rồi [Em] đấy trăng chênh [Am] chếch [B7] xuyên ánh qua [Em] mành
Trời đã khuya rồi [C] đấy, mưa trên [D] xóm xa ánh đô [G] thành
Đường ngoài kia không xôn [Bm] xao, không đẹp vì đèn [Em] màu
Ôi [Am] đường dài hun hút với đêm [Em] thâu
Bước [Am] chân ai qua mau, dưới [C] mưa nghe nao nao
Lộng tiếng [Am] còi tàu thét [B7] lâu.
Nằm giữa đêm ngoại [Em] ô nghe mưa [Am] rớt [B7] trên khóm tre [Em] già
Thầm nhớ ai ngoài [C] xa đang tranh [D] đấu cho nước non [G] nhà
Người anh tôi không quen [Bm] ơi mưa rừng về ngập [Em] trời
Mưa [Am] làm chi cho ướt áo anh [Em] tôi
Đến [Am] mai khi nơi nơi gió [C] yên mưa thôi rơi
Mời anh [B7] qua làng [Em] tôi
5. Hôm qua mẹ bảo [Em] tôi, nhờ hoa sứ nhà [Am] nàng
Ướp trà thơm đãi [G] khách họ hàng cô bác đều [Em] khen
Nhờ nàng hái giùm [Am] tôi, màu hoa thắm chưa [Em] tàn
Nụ hoa còn giữ nhụy [Am] vàng, chắc nàng hiểu tình [Em] tôi
Nhưng đêm trở [G] sầu, em bước qua [Em] cầu
Cuộc tình tan theo bể dâu, [E7] biết chăng ngày [Am] sau
Khi ngõ về gần [B7] nhau, tình yêu đã vội phai [Em] màu
Đêm đêm ngửi mùi [Em] hương, mùi hoa sứ bẽ [Am] bàng
Hoa tình yêu rụng [G] vỡ một trời tím tím mộng [Em] mơ
Nhà nàng với nhà [Am] tôi tình thân thiết vô [Em] vàng
Làm sao nàng nỡ phụ [Am] phàng, để [B7] tình tôi dở [Em] dang
6. Ngày nào em yêu [A] anh, em đã quên trong cay đắng tuyệt [D] vời
Ngày nào anh yêu [G] em, em đã [E7] quên với trời hạnh phúc [A] mới
Anh [A7] ơi đông lại [D] về từ trăm năm lạnh [C#m] giá
Tim em như ngừng [F#7] thở, từ sau ân tình [Bm] đó
Anh nghe [E7] không, mùa [G7] đông, mùa [E7] đông
Ngày nào ta xa [A] nhau, em bước sâu trong vũng tối nhạt [D] nhòa
Từng mùa đông theo [G] qua, em đã [E7] quên với đỉnh đời băng [A] giá
Xưa [A7] hôn anh một [D] lần rồi đau thương tràn [C#m] lấp
Anh yêu em một [F#7] ngày và xa em trọn [Bm] kiếp
Nên em yêu mùa [E7] đông, nên em yêu mùa [D] đông, ôi [E7] mùa đông của [A] anh
7. Bên [Em] nhau sao tình xa vạn [C] lý cách [E7] biệt mấy sơn [Am] khê
Ngày [D] đi mắt em xanh biển [Am] sâu mắt [D] tôi rưng rưng [G] sầu
Lặng nghe tiếng [B7] pháo tiễn ai qua [Em] cầu
Đường phố muôn màu sao thiếu [Em] em về đâu làn [B7] tóc xõa bên [Em] rèm
Lầu vắng không [D] người song khép [C] kín
Nhớ [Em] em tôi gọi [Am] tên chỉ [B7] nghe lá rơi [Em] thềm
8. Một mai qua cơn [Em] mê, xa cuộc đời bềnh [Bm] bồng
Tôi lại về bên [Em] em, ngày gió mưa không [D] còn
Nên đường dài thật [C] dài, ta mặc tình rong [G] chơi
Cùng nhau ta sẽ [C] đi sẽ thăm bao nơi [D] xưa
Xa một thuở lênh [Em] đênh, ta sẽ thăm từng [C] người
Sẽ đi thăm từng [D] đường, sẽ vô thăm từng [Em] nhà
9. Anh sẽ đưa [Em] em, đưa em xa [B7] rời vùng mây tăm [Em] tối
[Bm] Anh sẽ đưa [Em] em, đưa em đi [B7] về, về lối chân [Em] hiền
Còn ai đợi chờ nữa không [G] em, còn ai giận [Em] hờn nữa không [Am] em.
Em hãy theo [C] anh, men lối ăn [D] năn ta thoát cơn [B7] mê cùng dắt nhau [Em] về [Am]
10. Ngàn ý [Dm] thơ thế [E7] sao xứng duyên đôi [Am] mình
Ngàn tiếng [F] ca nói [A7] chưa hết câu ân [Dm] tình
Mây bốn phương [Am] trời cuồng [Dm] phong gieo tan [F] vỡ
Làm nên cơn mưa [Dm] bão không [E7] xoá được tin [Am] yêu
Chỉ [Dm] hai đứa mình thôi [Am] nhé trần [A7] gian thấy vắng tứ [Dm] bề
Chỉ [Am] hai đứa mình thôi [G] nhé trọn [E7] câu mong ước nguyện [Am] thề
Cho [F] nhau linh [C] hồn thương [Am] bằng tất cả lúc [Dm] vui
Lúc [Am] buồn còn [E7] gì thương hơn nữa [Am] không [Abm]
11. Sống trên đời [C#m] này người giàu [E] sang cũng như người nghèo [C#m] khó.
Trời đã ban [C#m] cho ta cảm ơn [E] trời dù sống thương [F#m] đau.
Mai kia chết [B] rồi trở về cát [E] bụi giàu khó như [C#m] nhau.
Nào ai biết [C#m] trước số phận ngày [F#m] sau ông trời sẽ [C#m] trao
Này nhà [C#m] lớn lầu vàng [B] son này lợi [A] danh chức quyền cao [E] sang
Có nghĩa gì [F#m] đâu sao chắc bền [E] lâu như nước [Abm] trôi qua [Ab7] cầu.
Này lời [C#m] hứa này thủy [B] chung này tình [A] yêu chót lưỡi đầu [E] môi
Cũng thế mà [F#m] thôi sẽ mất ngày [E] mai như [Ab7] áng mây cuối [C#m] trời
Sống trên đời [C#m] này tựa phù [E] du có đây rồi lại [C#m] mất.
Cuộc sống mong [A] manh xin nhắc ai [E] đừng đổi trắng thay [F#m] đen.
Làm người sang [B] giàu đừng vì tham [E] tiền bỏ nghĩa anh [C#m] em.
Người ơi xin [C#m] nhớ cát bụi là [F#m] ta mai này chóng [C#m] phai.
Người nhớ [C#m] cho ta là cát [F#m] bụi trở về cát bụi xin người nhớ [C#m] cho ( X 2)
----------
1. Lỡ yêu rồi; 2. Căn nhà mộng ước
3. Nếu hai đứa mình; 4. Mưa đêm ngoại ô
5. Hoa sứ nhà nàng; 6. Mùa đông của anh
7. Về đâu mái tóc người thương; 8. Qua cơn mê
9. Vó ngựa trên đồi cỏ non
10. Chì hai đứa mình; 11 Trở về cát bui