Liên Khúc Tuyết Trắng & Đám Cưới Đầu Xuân

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Rhumba || Đơn ca:

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Minh Hiếu: F

Anh biết chiều nay em anh buồn lắm Đã hẹn nhưng chẳng thấy bóng anh sang Khi nắng cổng trường soi bước em Khi chiều kéo lại bao nhiêu nhớ mong Khi đường mây chờ anh tung cánh sắt

Đây áo bay màu xanh xanh như tình ái Thắt lại khăn ấm chính em đan Khi gió quay cuồng sau cánh bay Con tàu thét gầm cho tim ngất ngây Phi đạo chạy dài anh cất cánh bay lên.

[ĐK: ] Ngả nghiêng cánh chim con tàu xé trời, rời xa thành phố rồi Mây giăng thật thấp mây đan lụa trắng mây pha màu nắng. Vượt cao vút cao mây trời kết thành một vùng tuyết trắng ngần Tuyết ơi xin nhuộm trắng trong tâm hồn em gái nhỏ tôi thương.

Khi nắng chiều đi không gian chợt tối Xóa nhòa vùng tuyết trắng mông mênh Anh ước sao tình mình như tuyết trinh Cho dù chúng mình không gian cách ngăn Cho dù tuyết trắng đã chìm trong màn đêm.

Ngày xửa ngày xưa đôi ta chung nón đôi ta chung đường Lên sáu lên năm đôi ta cùng sách đôi ta cùng trường Đường qua nhà em nghiêng nghiêng sân nắng, nghiêng nghiêng mây hồng Chiều nao đuổi bướm, bướm bay vô vườn mà nước mắt rưng rưng

Rồi một ngày kia em khoe áo mới xanh hơn mây trời Hai đứa chung vui khi xuân vừa tới thơ ngây cuộc đời Trò chơi trẻ con em cô dâu mới chưa nghe nặng sầu Chú rể ngân ngơ ra hái hoa cà làm quà cưới cô dâu

[ĐK: ] Mười mấy năm qua khi hoa vừa hé nhụy thì đời trai vui chinh chiến Anh xuôi miền xa bao lần đếm bước xuân qua Anh ơi, kỷ niệm xưa em còn giữ mãi trong lòng

Em biết không em, xuân lại trở về, đường rừng chiều hoang sương xuống Thương sao là thương trong màu tím sắc hoa xưa Dĩ vãng đâu trôi về nhắc ta ngày xưa

Chuyện xửa chuyện xưa, chuyện từ xuân trước xuân nay chưa nhòa Anh nói em nghe thương em từ lúc hoa chưa mặn mà Cầu cho mùa xuân nồng nàn trên má em thôi đợi chờ Giữa lòng chiều hoang nâng cánh sim rừng ngỡ màu hoa tím hoa xưa

== DẠO NHẠC ==

Anh biết chiều nay em anh buồn lắm Đã hẹn nhưng chẳng thấy bóng anh sang Khi nắng cổng trường soi bước em Khi chiều kéo lại bao nhiêu nhớ mong Khi đường mây chờ anh tung cánh sắt

Đây áo bay màu xanh xanh như tình ái Thắt lại khăn ấm chính em đan Khi gió quay cuồng sau cánh bay Con tàu thét gầm cho tim ngất ngây Phi đạo chạy dài anh cất cánh bay lên.

[ĐK: ] Ngả nghiêng cánh chim con tàu xé trời, rời xa thành phố rồi Mây giăng thật thấp mây đan lụa trắng mây pha màu nắng. Vượt cao vút cao mây trời kết thành một vùng tuyết trắng ngần Tuyết ơi xin nhuộm trắng trong tâm hồn em gái nhỏ tôi thương.

Khi nắng chiều đi không gian chợt tối Xóa nhòa vùng tuyết trắng mông mênh Anh ước sao tình mình như tuyết trinh Cho dù chúng mình không gian cách ngăn Cho dù tuyết trắng đã chìm trong màn đêm.

Ngày xửa ngày xưa đôi ta chung nón đôi ta chung đường Lên sáu lên năm đôi ta cùng sách đôi ta cùng trường Đường qua nhà em nghiêng nghiêng sân nắng, nghiêng nghiêng mây hồng Chiều nao đuổi bướm, bướm bay vô vườn mà nước mắt rưng rưng

Rồi một ngày kia em khoe áo mới xanh hơn mây trời Hai đứa chung vui khi xuân vừa tới thơ ngây cuộc đời Trò chơi trẻ con em cô dâu mới chưa nghe nặng sầu Chú rể ngân ngơ ra hái hoa cà làm quà cưới cô dâu

[ĐK: ] Mười mấy năm qua khi hoa vừa hé nhụy thì đời trai vui chinh chiến Anh xuôi miền xa bao lần đếm bước xuân qua Anh ơi, kỷ niệm xưa em còn giữ mãi trong lòng

Em biết không em, xuân lại trở về, đường rừng chiều hoang sương xuống Thương sao là thương trong màu tím sắc hoa xưa Dĩ vãng đâu trôi về nhắc ta ngày xưa

Chuyện xửa chuyện xưa, chuyện từ xuân trước xuân nay chưa nhòa Anh nói em nghe thương em từ lúc hoa chưa mặn mà Cầu cho mùa xuân nồng nàn trên má em thôi đợi chờ Giữa lòng chiều hoang nâng cánh sim rừng ngỡ màu hoa tím hoa xưa

== HẾT BÀI ==

1. Anh biết chiều nay em anh buồn lắm
Đã hẹn nhưng chẳng thấy bóng anh sang
Khi nắng cổng trường soi bước em
Khi chiều kéo lại bao nhiêu nhớ mong
Khi đường mây chờ anh tung cánh sắt

2. Đây áo bay màu xanh xanh như tình ái
Thắt lại khăn ấm chính em đan
Khi gió quay cuồng sau cánh bay
Con tàu thét gầm cho tim ngất ngây
Phi đạo chạy dài anh cất cánh bay lên.

[ĐK: ]  Ngả nghiêng cánh chim con tàu xé trời, rời xa thành phố rồi
Mây giăng thật thấp mây đan lụa trắng mây pha màu nắng.
Vượt cao vút cao mây trời kết thành một vùng tuyết trắng ngần
Tuyết ơi xin nhuộm trắng trong tâm hồn em gái nhỏ tôi thương.

3. Khi nắng chiều đi không gian chợt tối
Xóa nhòa vùng tuyết trắng mông mênh
Anh ước sao tình mình như tuyết trinh
Cho dù chúng mình không gian cách ngăn
Cho dù tuyết trắng đã chìm trong màn đêm.

1. Ngày xửa ngày xưa đôi ta chung nón đôi ta chung đường
Lên sáu lên năm đôi ta cùng sách đôi ta cùng trường
Đường qua nhà em nghiêng nghiêng sân nắng, nghiêng nghiêng mây hồng
Chiều nao đuổi bướm, bướm bay vô vườn mà nước mắt rưng rưng

2. Rồi một ngày kia em khoe áo mới xanh hơn mây trời
Hai đứa chung vui khi xuân vừa tới thơ ngây cuộc đời
Trò chơi trẻ con em cô dâu mới chưa nghe nặng sầu
Chú rể ngân ngơ ra hái hoa cà làm quà cưới cô dâu

[ĐK: ] 
Mười mấy năm qua khi hoa vừa hé nhụy thì đời trai vui chinh chiến
Anh xuôi miền xa bao lần đếm bước xuân qua
Anh ơi, kỷ niệm xưa em còn giữ mãi trong lòng

Em biết không em, xuân lại trở về, đường rừng chiều hoang sương xuống
Thương sao là thương trong màu tím sắc hoa xưa
Dĩ vãng đâu trôi về nhắc ta ngày xưa

3. Chuyện xửa chuyện xưa, chuyện từ xuân trước xuân nay chưa nhòa
Anh nói em nghe thương em từ lúc hoa chưa mặn mà
Cầu cho mùa xuân nồng nàn trên má em thôi đợi chờ
Giữa lòng chiều hoang nâng cánh sim rừng ngỡ màu hoa tím hoa xưa

1. Anh [F] biết chiều [Dm] nay em anh buồn [Gm] lắm
Đã [C] hẹn nhưng [C7] chẳng thấy bóng anh [F] sang [F7]
Khi [Bb] nắng cổng [Gm] trường soi bước [Am] em
Khi chiều kéo [Dm] lại bao nhiêu nhớ [Gm] mong
Khi đường mây [C7] chờ anh tung cánh [F] sắt [Bb][F]

2. Đây [F] áo bay màu [Dm] xanh xanh như tình [Gm] ái
Thắt [C] lại khăn [C7] ấm chính em [F] đan [F7]
Khi [Bb] gió quay [Gm] cuồng sau cánh [Am] bay
Con tàu thét [Dm] gầm cho tim ngất [Gm] ngây
Phi đạo chạy [C7] dài anh cất cánh bay [F] lên.

[ĐK: ]  Ngả nghiêng cánh [Dm] chim con tàu xé [Bb] trời, rời [C] xa thành phố [F] rồi [C7]
Mây giăng thật [F] thấp mây đan lụa [Bb] trắng mây pha màu [F] nắng. [C7]
Vượt cao vút [F] cao mây trời kết [Bb] thành một [F] vùng tuyết trắng [F] ngần [D]
Tuyết ơi xin [Gm] nhuộm trắng trong tâm [C7] hồn em gái nhỏ tôi [F] thương.

3. Khi [F] nắng chiều [Dm] đi không gian chợt [Gm] tối
Xóa [C] nhòa vùng [C7] tuyết trắng mông [F] mênh [F7]
Anh [Bb] ước sao [Gm] tình mình như tuyết [Am] trinh
Cho dù chúng [Dm] mình không gian cách [Gm] ngăn
Cho dù tuyết [C7] trắng đã chìm trong màn [F] đêm.

1. Ngày xửa ngày [F] xưa đôi ta chung [Dm] nón đôi ta chung [F] đường
[Dm] Lên sáu lên [Bb] năm đôi ta cùng [Dm] sách đôi ta cùng [Gm] trường [C7]
Đường qua nhà [F] em nghiêng nghiêng sân [Dm] nắng, nghiêng nghiêng mây [F] hồng
[Dm] Chiều nao đuổi [Bb] bướm, bướm bay vô [Gm] vườn mà nước mắt rưng [C7] rưng

2. Rồi một ngày [F] kia em khoe áo [Dm] mới xanh hơn mây [F] trời
[Dm] Hai đứa chung [Bb] vui khi xuân vừa [Dm] tới thơ ngây cuộc [Gm] đời [C7]
Trò chơi trẻ [F] con em cô dâu [Dm] mới chưa nghe nặng [F] sầu
[Gm] Chú rể ngân [C] ngơ ra hái hoa [C7] cà làm quà cưới cô [F] dâu [Bb][F]

[ĐK: ] 
Mười mấy năm [Dm] qua khi hoa vừa hé [Bb] nhụy thì đời trai vui chinh [Am] chiến
[Bb] Anh xuôi miền xa bao lần [Em] đếm bước xuân [Am] qua
[Gm] Anh ơi, kỷ niệm [C7] xưa em còn giữ mãi trong [F] lòng

Em biết không [Dm] em, xuân lại trở [Bb] về, đường rừng chiều hoang sương [Am] xuống
[Bb] Thương sao là thương trong màu [Em] tím sắc hoa [Am] xưa
Dĩ vãng đâu [Gm] trôi về nhắc [C7] ta ngày [F] xưa [Bb][F]

3. Chuyện xửa chuyện [F] xưa, chuyện từ xuân [Dm] trước xuân nay chưa [F] nhòa
[Dm] Anh nói em [Bb] nghe thương em từ [Dm] lúc hoa chưa mặn [Gm] mà [C7]
Cầu cho mùa [F] xuân nồng nàn trên [Dm] má em thôi đợi [F] chờ
[Gm] Giữa lòng chiều [C] hoang nâng cánh sim [C7] rừng ngỡ màu hoa tím hoa [F] xưa [Bb][F]