Lính đảo về phép thăm nhà Mẹ già nước mắt xuýt xoa Khi đi thằng bé trắng thế Mà giờ đen cháy màu da.
Lính đảo cười nói rất to Bởi quen dạn dày nắng gió Nhưng lính cũng biết thì thầm Tặng em cành san hô đỏ.
Lính biển mặn lắm ai ơi Căn phòng vang lên trận cười. Gõ đàn thì thùng lính hát Không gian nới rộng trùng khơi.
Ngày mai lính đảo xa rồi Thương mẹ bạc đầu trông ngóng Thương mẹ bạc đầu như sóng Lính càng yêu đảo ngoài khơi.
Con tàu rời bến lâu rồi Mà nàng vẫn đứng ngóng tôi Xa anh đừng có khóc nhé Đừng buồn nước mắt đầy vơi.
Con tàu rời bến đã lâu Phải chăng nàng còn đứng đó Thương lắm, nhớ lắm em ơi Đảo xa còn bao gian khổ.
Chân trời còn quá xa xôi Ôi biển cho ta cuộc đời Gõ đàn thì thùng lính hát Không gian nới rộng trùng khơi.
Ngày mai lính đảo xa rồi Thương mẹ bạc đầu trông ngóng Thương mẹ bạc đầu như sóng Lính càng yêu đảo ngoài khơi.
== DẠO NHẠC ==
Lính đảo về phép thăm nhà Mẹ già nước mắt xuýt xoa Khi đi thằng bé trắng thế Mà giờ đen cháy màu da.
Lính đảo cười nói rất to Bởi quen dạn dày nắng gió Nhưng lính cũng biết thì thầm Tặng em cành san hô đỏ.
Lính biển mặn lắm ai ơi Căn phòng vang lên trận cười. Gõ đàn thì thùng lính hát Không gian nới rộng trùng khơi.
Ngày mai lính đảo xa rồi Thương mẹ bạc đầu trông ngóng Thương mẹ bạc đầu như sóng Lính càng yêu đảo ngoài khơi.
Con tàu rời bến lâu rồi Mà nàng vẫn đứng ngóng tôi Xa anh đừng có khóc nhé Đừng buồn nước mắt đầy vơi.
Con tàu rời bến đã lâu Phải chăng nàng còn đứng đó Thương lắm, nhớ lắm em ơi Đảo xa còn bao gian khổ.
Chân trời còn quá xa xôi Ôi biển cho ta cuộc đời Gõ đàn thì thùng lính hát Không gian nới rộng trùng khơi.
Ngày mai lính đảo xa rồi Thương mẹ bạc đầu trông ngóng Thương mẹ bạc đầu như sóng Lính càng yêu đảo ngoài khơi.
== HẾT BÀI ==
1. Lính đảo về phép thăm nhà
Mẹ già nước mắt xuýt xoa
Khi đi thằng bé trắng thế
Mà giờ đen cháy màu da.
Lính đảo cười nói rất to
Bởi quen dạn dày nắng gió
Nhưng lính cũng biết thì thầm
Tặng em cành san hô đỏ.
Lính biển mặn lắm ai ơi
Căn phòng vang lên trận cười.
Gõ đàn thì thùng lính hát
Không gian nới rộng trùng khơi.
Ngày mai lính đảo xa rồi
Thương mẹ bạc đầu trông ngóng
Thương mẹ bạc đầu như sóng
Lính càng yêu đảo ngoài khơi.
2. Con tàu rời bến lâu rồi
Mà nàng vẫn đứng ngóng tôi
Xa anh đừng có khóc nhé
Đừng buồn nước mắt đầy vơi.
Con tàu rời bến đã lâu
Phải chăng nàng còn đứng đó
Thương lắm, nhớ lắm em ơi
Đảo xa còn bao gian khổ.
Chân trời còn quá xa xôi
Ôi biển cho ta cuộc đời
Gõ đàn thì thùng lính hát
Không gian nới rộng trùng khơi.
Ngày mai lính đảo xa rồi
Thương mẹ bạc đầu trông ngóng
Thương mẹ bạc đầu như sóng
Lính càng yêu đảo ngoài khơi.
Mẹ [C] già nước [F] mắt xuýt [G] xoa
Khi [G] đi thằng bé trắng [G7] thế
Mà [C] giờ đen [F] cháy màu [G7] da.
Lính [C] đảo cười [Am] nói rất [Dm] to
Bởi [G] quen dạn [C] dày nắng [Am] gió
Nhưng [Dm] lính cũng biết thì [F] thầm
Tặng [Am] em cành san hô [G7] đỏ.
Lính [C] biển mặn [Am] lắm ai [Dm] ơi
Căn [G] phòng vang [G7] lên trận [C] cười.
Gõ [C] đàn thì thùng lính hát
Không [G] gian nới rộng trùng [F] khơi.
Ngày [F] mai lính [Am] đảo xa rồi
Thương [C] mẹ bạc đầu trông [G7] ngóng
Thương [C] mẹ bạc đầu như [G] sóng
Lính [G7] càng yêu [Em] đảo ngoài [C] khơi.
2. Con [C] tàu rời bến lâu rồi
Mà [C] nàng vẫn [F] đứng ngóng [G] tôi
Xa [G] anh đừng có khóc [G7] nhé
Đừng [C] buồn nước [F] mắt đầy [G7] vơi.
Con [C] tàu rời [Am] bến đã [Dm] lâu
Phải [G] chăng nàng [C] còn đứng [Am] đó
Thương [Dm] lắm, nhớ lắm em [F] ơi
Đảo [Am] xa còn bao gian [G7] khổ.
Chân [C] trời còn [Am] quá xa [Dm] xôi
Ôi [G] biển cho [G7] ta cuộc [C] đời
Gõ [C] đàn thì thùng lính hát
Không [G] gian nới rộng trùng [F] khơi.
Ngày [F] mai lính [Am] đảo xa rồi
Thương [C] mẹ bạc đầu trông [G7] ngóng
Thương [C] mẹ bạc đầu như [G] sóng
Lính [G7] càng yêu [Em] đảo ngoài [C] khơi.