1. Nói gì nữa đây khi đã hết rồi
Còn gì nữa đâu mà tiếc em ơi
Còn gì nữa đâu mà khóc cho đời
Lệ khô chua xót bao đêm rồi
Em nỡ nào bỏ lại mình anh
2. Khóc nhiều những đêm gió mưa phũ phàng
Cuộc tình anh mang tựa kiếp sang ngang
Cuộc đời em mong nào có được gì
Tại anh duyên lỡ nên xuân thì
Thôi cũng đành chấp nhận vậy thôi.
[ĐK: ] Anh biết em yêu anh
Nhưng tại do số trời
Nên đành duyên phận lỡ đôi
Ngày mai em đã đi rồi
Để tình mình tàn theo giấc mộng
Để lòng mình muôn vạn lần không
3. Chữ tình cũng như nước trôi qua cầu
Cuộc tình anh mang tựa kiếp đêm đông
Mình còn yêu nhau thì nhớ cho rằng
"Dù em có bước đi âm thầm
Em vẫn là linh hồn của anh."
Còn gì nữa đâu mà tiếc [Am] em ơi
Còn gì nữa [G] đâu mà khóc cho [C] đời
Lệ khô chua xót bao đêm [G] rồi
Em nỡ [E7] nào bỏ lại mình [Am] anh
2. Khóc nhiều những [G] đêm gió mưa phũ [Am] phàng
Cuộc tình anh mang tựa kiếp [Am] sang ngang
Cuộc đời em [G] mong nào có được [C] gì
Tại anh duyên lỡ nên xuân [G] thì
Thôi cũng [E7] đành chấp nhận [Am] vậy thôi.
[ĐK: ] Anh biết em yêu [Am] anh
Nhưng tại do số [C] trời
Nên [Am] đành duyên phận lỡ [C] đôi
Ngày mai em đã [Dm] đi rồi
Để tình mình tàn theo giấc [E7] mộng
Để lòng mình muôn vạn lần [Am] không
3. Chữ tình cũng [G] như nước trôi qua [Am] cầu
Cuộc tình anh mang tựa kiếp [Am] đêm đông
Mình còn yêu [G] nhau thì nhớ cho [C] rằng
"Dù em có bước đi âm [G] thầm
Em vẫn [E7] là linh hồn của [Am] anh."