Ngày còn cắp sách đi thi, tóc mới vừa chấm vai Lòng đang rộn rã vui tươi, qua cổng trường gió bay Để tóc thề vướng cành cây, mình không thèm thi, ngồi khóc.
Nhìn mây lơ lững bay ngang mình thấy lòng bâng khuâng Buồn vơ vẫn mãi me la, me bảo buồn xấu đi Vì mắt mình chẳng còn tinh, và môi thì không còn xinh.
[ĐK: ] Hôm vừa rồi me bảo rằng con cắt tóc đi xinh rồi xinh Rồi mai mốt lấy chồng duyên là duyên, mình ra đứng gốc cau nức nở khóc Nhưng mãi nhìn đôi bướm bẳng quên khóc đến khi chuông chùa buông Định khóc tiếp nhưng châu không còn tuôn mình tiêng tiếc nhưng lòng thấy thẹn thầm.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, còn đâu ngày vắng xưa. Còn đâu những phút say sưa, soi bóng hồ sóng thưa Để chuốt làn tóc mượt tơ và ước cuộc sống đầy thơ.
== DẠO NHẠC ==
Ngày còn cắp sách đi thi, tóc mới vừa chấm vai Lòng đang rộn rã vui tươi, qua cổng trường gió bay Để tóc thề vướng cành cây, mình không thèm thi, ngồi khóc.
Nhìn mây lơ lững bay ngang mình thấy lòng bâng khuâng Buồn vơ vẫn mãi me la, me bảo buồn xấu đi Vì mắt mình chẳng còn tinh, và môi thì không còn xinh.
[ĐK: ] Hôm vừa rồi me bảo rằng con cắt tóc đi xinh rồi xinh Rồi mai mốt lấy chồng duyên là duyên, mình ra đứng gốc cau nức nở khóc Nhưng mãi nhìn đôi bướm bẳng quên khóc đến khi chuông chùa buông Định khóc tiếp nhưng châu không còn tuôn mình tiêng tiếc nhưng lòng thấy thẹn thầm.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, còn đâu ngày vắng xưa. Còn đâu những phút say sưa, soi bóng hồ sóng thưa Để chuốt làn tóc mượt tơ và ước cuộc sống đầy thơ.
== HẾT BÀI ==
1. Ngày còn cắp sách đi thi, tóc mới vừa chấm vai
Lòng đang rộn rã vui tươi, qua cổng trường gió bay
Để tóc thề vướng cành cây, mình không thèm thi, ngồi khóc.
2. Nhìn mây lơ lững bay ngang mình thấy lòng bâng khuâng
Buồn vơ vẫn mãi me la, me bảo buồn xấu đi
Vì mắt mình chẳng còn tinh, và môi thì không còn xinh.
[ĐK: ]
Hôm vừa rồi me bảo rằng con cắt tóc đi xinh rồi xinh
Rồi mai mốt lấy chồng duyên là duyên, mình ra đứng gốc cau nức nở khóc
Nhưng mãi nhìn đôi bướm bẳng quên khóc đến khi chuông chùa buông
Định khóc tiếp nhưng châu không còn tuôn mình tiêng tiếc nhưng lòng thấy thẹn thầm.
3. Thời gian thấm thoắt thoi đưa, còn đâu ngày vắng xưa.
Còn đâu những phút say sưa, soi bóng hồ sóng thưa
Để chuốt làn tóc mượt tơ và ước cuộc sống đầy thơ.
[C] Lòng đang rộn [F] rã vui [A7] tươi, qua [Dm] cổng trường gió [C] bay
Để tóc [F] thề vướng cành [G] cây, mình không [G7] thèm thi, ngồi [C] khóc.
2. [C] Nhìn mây lơ [F] lững bay [Em] ngang mình [Dm] thấy lòng bâng [C] khuâng [G]
[C] Buồn vơ vẫn [F] mãi me [A7] la, me [Dm] bảo buồn xấu [C] đi
Vì mắt [F] mình chẳng còn [G] tinh, và môi [G7] thì không còn [C] xinh.
[ĐK: ]
[Am] Hôm vừa [Em] rồi me [Am] bảo rằng con cắt tóc [C] đi xinh rồi [Em] xinh
Rồi [A7] mai mốt lấy [Dm] chồng duyên là duyên, mình [G] ra đứng gốc [C] cau nức nở khóc
[Am] Nhưng mãi [Em] nhìn đôi [Am] bướm bẳng quên khóc đến [C] khi chuông chùa [Em] buông
Định [A7] khóc tiếp nhưng [Dm] châu không còn tuôn mình [G] tiêng tiếc nhưng [G7] lòng thấy thẹn [C] thầm.
3. [C] Thời gian thấm [F] thoắt thoi [Em] đưa, còn [Dm] đâu ngày vắng [C] xưa. [G]
[C] Còn đâu những [F] phút say [A7] sưa, soi [Dm] bóng hồ sóng [C] thưa
Để chuốt [F] làn tóc mượt [G] tơ và [G7] ước cuộc sống đầy [C] thơ.