Nghèo nên tôi phải xa rời bỏ làng thôn Thân một mình côi cút giữa chốn thành đô Một hôm giông tố qua tôi cách xa người thân Cha mẹ nay đau ốm chẳng có người nâng
Sài Gòn tôi lúc nay bỗng hóa lệ cay Nguy kịch trong mỗi phút chết sống từng giây Sài Gòn tôi trước đây, mây trắng trời xanh Tan tành trong phút chốc cũng bởi vì đâu
[ĐK: ] Tôi nhìn ca tử vong sao càng đông, lòng tôi ước mong Đại dịch kia sẽ tan không còn vỗ sóng Trả lại cho nước Nam Sài Gòn vui rộn phố xá đông Xin bề trên cứu sống triệu con người
Trả lại đây ấm êm tháng ngày xưa cười vui mỗi đêm Ca bệnh không nhiễm thêm dân mình êm ấm Không còn xe cứu thương vang trời xanh chở ca F0 Không còn thấy hỏa táng vì chết đông.
== DẠO NHẠC ==
Nghèo nên tôi phải xa rời bỏ làng thôn Thân một mình côi cút giữa chốn thành đô Một hôm giông tố qua tôi cách xa người thân Cha mẹ nay đau ốm chẳng có người nâng
Sài Gòn tôi lúc nay bỗng hóa lệ cay Nguy kịch trong mỗi phút chết sống từng giây Sài Gòn tôi trước đây, mây trắng trời xanh Tan tành trong phút chốc cũng bởi vì đâu
[ĐK: ] Tôi nhìn ca tử vong sao càng đông, lòng tôi ước mong Đại dịch kia sẽ tan không còn vỗ sóng Trả lại cho nước Nam Sài Gòn vui rộn phố xá đông Xin bề trên cứu sống triệu con người
Trả lại đây ấm êm tháng ngày xưa cười vui mỗi đêm Ca bệnh không nhiễm thêm dân mình êm ấm Không còn xe cứu thương vang trời xanh chở ca F0 Không còn thấy hỏa táng vì chết đông.
== HẾT BÀI ==
1. Nghèo nên tôi phải xa rời bỏ làng thôn
Thân một mình côi cút giữa chốn thành đô
Một hôm giông tố qua tôi cách xa người thân
Cha mẹ nay đau ốm chẳng có người nâng
2. Sài Gòn tôi lúc nay bỗng hóa lệ cay
Nguy kịch trong mỗi phút chết sống từng giây
Sài Gòn tôi trước đây, mây trắng trời xanh
Tan tành trong phút chốc cũng bởi vì đâu
[ĐK: ] Tôi nhìn ca tử vong sao càng đông, lòng tôi ước mong
Đại dịch kia sẽ tan không còn vỗ sóng
Trả lại cho nước Nam Sài Gòn vui rộn phố xá đông
Xin bề trên cứu sống triệu con người
Trả lại đây ấm êm tháng ngày xưa cười vui mỗi đêm
Ca bệnh không nhiễm thêm dân mình êm ấm
Không còn xe cứu thương vang trời xanh chở ca F0
Không còn thấy hỏa táng vì chết đông.
[C] Thân một mình côi [Bm] cút giữa chốn [Em] thành đô
[Em] Một hôm giông tố qua tôi cách [D] xa người [Am] thân
[C] Cha mẹ nay đau [Bm] ốm chẳng có [Em] người nâng
2. [Em] Sài Gòn tôi lúc nay bỗng [Am] hóa lệ cay
[C] Nguy kịch trong mỗi [Bm] phút chết sống [Em] từng giây
[Em] Sài Gòn tôi trước đây, mây [D] trắng trời xanh
[C] Tan tành trong phút [Bm] chốc cũng bởi [Em] vì đâu
[ĐK: ] [Em] Tôi nhìn ca tử vong sao càng [Am] đông, lòng tôi ước mong
[D] Đại dịch kia sẽ tan không còn [G] vỗ sóng [B7]
[Em] Trả lại cho nước Nam Sài Gòn [Am] vui rộn phố xá đông
[D] Xin bề trên cứu [Bm] sống triệu [Em] con người
[Em] Trả lại đây ấm êm tháng ngày [Am] xưa cười vui mỗi đêm
[D] Ca bệnh không nhiễm thêm dân mình [G] êm ấm [B7]
[Em] Không còn xe cứu thương vang trời [Am] xanh chở ca F0
[D] Không còn thấy hỏa [Bm] táng vì [Em] chết đông.