Mashup Nhạc Đời Số 05 – Ai Cũng Sa Thời Lỡ Vận & Giả Nhân Giả Nghĩa (1-2-3)

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Đoàn Lâm: Dm

* Ai cũng sa thời lỡ vận (Tự mình giúp mình 2) Năm tháng tôi nguy nan có ai nói câu nào Chẳng xe chẳng có nhà, chằng nơi để nương náu Đâu có ai bên ta chở che lúc hoạn nạn Chỉ ta với thân mình tự dẫm dựa ủi an

Cố bước qua gian nan mới mong sống huy hoàng Thấy sao kế bên mình một lũ bè đạo gian Tay nắm tay ôm nhau cứ như sống đàng hoàng Thế nhưng chỉ lợi dụng, buồn đau vì thế thái phũ phàng

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã) Khi ta không may lầm than, đời phê phán bao câu nói phũ phàng Nhìn ngó ngang không ai thân thuộc tri kỷ, thấy tên ta cứ ngỡ như xa lạ Khi ta ăn nên làm ra, người thân thiết xung quanh thế nhưng mà Ở chính tâm ai kia đang thầm ganh ghét, chỉ mong ta sa cơ với thất bại

* Giả nhân giả nghĩa 3 (Phải nhớ để đứng dậy) Rồi đây bên đường xa ai sẽ bên ta lâu dài Nghèo không ai đỡ nâng vươn lên cũng chẳng bình yên Bao năm tôi lầm than ai bỏ đi ai phủi tay Và rồi mai đây phải luôn nhớ, để đứng dậy

* Giả nhân giả nghĩa 2 Ngày mình lụi tàn ai cũng không xem ra chi Dẫu thân thương cũng chê ta đủ điều Đời người nhiều lần lên hay xuống cũng cố bươn Chứ có ai rũ lòng thương Hôm qua thăng hoa kẻ xuýt xoa kẻ dâng trà Vậy mà lòng chỉ mong muốn ta tan gia Vui khi thấy mình khóc trong cảnh nghèo Đau cho thói đời bạc bẽo

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã) Một mình ta loay hoay với nhiều chua cay Chẳng ai thấy những thứ ta trải qua Nghèo thì chê nhân gian lắm hả hê Vươn lên đời ganh ghét vui khi mình tàn phế

* Giả nhân giả nghĩa 2 Nghèo khó thân ta luôn cô đơn Lắm người cho ta mang ơnvì cơn phong cuồng mình mới thấu Chữ nghĩa – chữ tâm ai giả nhân cứ như vờ muốn giúp đỡ? Nhưng trên lưỡi thôi

Nghèo khó qua đi cơn lâm nguy Ngày xưa ai chia ly giờ buông câu thâm tình bền bỉ Nhưng ở trong tâm vẫn thầm mong muốn thấy mình sống khổ đói “Thật – ngay” thế gian khó mà soi

* Ai cũng sa thời lỡ vận (Tự mình giúp mình 2) Ai cũng phải chật vật mưu sinh Cũng sướng vui vấp ngã đôi lần Lúc sa thời lỡ vận đôi tay trắng Chẳng ai thân những lúc cơ bần

Đời tôi cũng nhiều năm bươn chải Tay trái lau nước mắt lưng tròng Tự vỗ về một mình trên tay phải Gồng mình cố hướng về tương lai, chỉ thân ta, đời ơi

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã) Đời luôn là thế ở kế bên nhiều kẻ Cố giả tâm chở che, cố khoe tính lương thiện Mà sâu ở tim mưu toan bao điều suy diễn Thầm gõ mõ chẳng muốn ta bình yên

Đời luôn phải nhớ những kẻ xô mình ngã Vấp ngã ai cạnh ta kẻ khinh kẻ xu nịnh Gồng mình bước qua bao chông gai đời vạn biến, biến hóa Và nên nhớ, nhớ chỉ tin vào ta

* Giả nhân giả nghĩa 3 (Phải nhớ để đứng dậy) Qua bao nhiêu năm lội ngược xuôi giữa dòng đời Đắng cay sướng vui lẫn buồn tủi Ai không trông mong mình thành công ngẩng cao đầu Vẻ vang danh tiếng mãi về sau

Mà đâu như trông mong đời thì luôn lắm u sầu Kế bên ai xấu sao nhìn thấu Luôn quan tâm ta miệng thì tô vẽ thêm màu Thế nhưng dâm lén ở đằng sau

Chỉ muốn thấy ta sống cơ hàn Thầm ghét nếu ta sống son vàng Ta đang vinh quang bạn “chúc” nhưng ghét thầm Đời hỡi mấy ai sống thật tâm

* Ai cũng sa thời lỡ vận (Tự mình giúp mình 2) Năm tháng tôi nguy nan có ai nói câu nào Chẳng xe chẳng có nhà, chằng nơi để nương náu Đâu có ai bên ta chở che lúc hoạn nạn Chỉ ta với thân mình tự dẫm dựa ủi an

Cố bước qua gian nan mới mong sống huy hoàng Thấy sao kế bên mình một lũ bè đạo gian Tay nắm tay ôm nhau cứ như sống đàng hoàng Thế nhưng chỉ lợi dụng, buồn đau vì thế thái phũ phàng

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã) Đời luôn là thế ở kế bên nhiều kẻ Cố giả tâm chở che, cố khoe tính lương thiện Mà sâu ở tim mưu toan bao điều suy diễn Thầm gõ mõ chẳng muốn ta bình yên

Đời luôn phải nhớ những kẻ xô mình ngã Vấp ngã ai cạnh ta kẻ khinh kẻ xu nịnh Gồng mình bước qua bao chông gai đời vạn biến, biến hóa Và nên nhớ, nhớ chỉ tin vào ta

== DẠO NHẠC ==

* Ai cũng sa thời lỡ vận (Tự mình giúp mình 2) Năm tháng tôi nguy nan có ai nói câu nào Chẳng xe chẳng có nhà, chằng nơi để nương náu Đâu có ai bên ta chở che lúc hoạn nạn Chỉ ta với thân mình tự dẫm dựa ủi an

Cố bước qua gian nan mới mong sống huy hoàng Thấy sao kế bên mình một lũ bè đạo gian Tay nắm tay ôm nhau cứ như sống đàng hoàng Thế nhưng chỉ lợi dụng, buồn đau vì thế thái phũ phàng

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã) Khi ta không may lầm than, đời phê phán bao câu nói phũ phàng Nhìn ngó ngang không ai thân thuộc tri kỷ, thấy tên ta cứ ngỡ như xa lạ Khi ta ăn nên làm ra, người thân thiết xung quanh thế nhưng mà Ở chính tâm ai kia đang thầm ganh ghét, chỉ mong ta sa cơ với thất bại

* Giả nhân giả nghĩa 3 (Phải nhớ để đứng dậy) Rồi đây bên đường xa ai sẽ bên ta lâu dài Nghèo không ai đỡ nâng vươn lên cũng chẳng bình yên Bao năm tôi lầm than ai bỏ đi ai phủi tay Và rồi mai đây phải luôn nhớ, để đứng dậy

* Giả nhân giả nghĩa 2 Ngày mình lụi tàn ai cũng không xem ra chi Dẫu thân thương cũng chê ta đủ điều Đời người nhiều lần lên hay xuống cũng cố bươn Chứ có ai rũ lòng thương Hôm qua thăng hoa kẻ xuýt xoa kẻ dâng trà Vậy mà lòng chỉ mong muốn ta tan gia Vui khi thấy mình khóc trong cảnh nghèo Đau cho thói đời bạc bẽo

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã) Một mình ta loay hoay với nhiều chua cay Chẳng ai thấy những thứ ta trải qua Nghèo thì chê nhân gian lắm hả hê Vươn lên đời ganh ghét vui khi mình tàn phế

* Giả nhân giả nghĩa 2 Nghèo khó thân ta luôn cô đơn Lắm người cho ta mang ơnvì cơn phong cuồng mình mới thấu Chữ nghĩa – chữ tâm ai giả nhân cứ như vờ muốn giúp đỡ? Nhưng trên lưỡi thôi

Nghèo khó qua đi cơn lâm nguy Ngày xưa ai chia ly giờ buông câu thâm tình bền bỉ Nhưng ở trong tâm vẫn thầm mong muốn thấy mình sống khổ đói “Thật – ngay” thế gian khó mà soi

* Ai cũng sa thời lỡ vận (Tự mình giúp mình 2) Ai cũng phải chật vật mưu sinh Cũng sướng vui vấp ngã đôi lần Lúc sa thời lỡ vận đôi tay trắng Chẳng ai thân những lúc cơ bần

Đời tôi cũng nhiều năm bươn chải Tay trái lau nước mắt lưng tròng Tự vỗ về một mình trên tay phải Gồng mình cố hướng về tương lai, chỉ thân ta, đời ơi

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã) Đời luôn là thế ở kế bên nhiều kẻ Cố giả tâm chở che, cố khoe tính lương thiện Mà sâu ở tim mưu toan bao điều suy diễn Thầm gõ mõ chẳng muốn ta bình yên

Đời luôn phải nhớ những kẻ xô mình ngã Vấp ngã ai cạnh ta kẻ khinh kẻ xu nịnh Gồng mình bước qua bao chông gai đời vạn biến, biến hóa Và nên nhớ, nhớ chỉ tin vào ta

* Giả nhân giả nghĩa 3 (Phải nhớ để đứng dậy) Qua bao nhiêu năm lội ngược xuôi giữa dòng đời Đắng cay sướng vui lẫn buồn tủi Ai không trông mong mình thành công ngẩng cao đầu Vẻ vang danh tiếng mãi về sau

Mà đâu như trông mong đời thì luôn lắm u sầu Kế bên ai xấu sao nhìn thấu Luôn quan tâm ta miệng thì tô vẽ thêm màu Thế nhưng dâm lén ở đằng sau

Chỉ muốn thấy ta sống cơ hàn Thầm ghét nếu ta sống son vàng Ta đang vinh quang bạn “chúc” nhưng ghét thầm Đời hỡi mấy ai sống thật tâm

* Ai cũng sa thời lỡ vận (Tự mình giúp mình 2) Năm tháng tôi nguy nan có ai nói câu nào Chẳng xe chẳng có nhà, chằng nơi để nương náu Đâu có ai bên ta chở che lúc hoạn nạn Chỉ ta với thân mình tự dẫm dựa ủi an

Cố bước qua gian nan mới mong sống huy hoàng Thấy sao kế bên mình một lũ bè đạo gian Tay nắm tay ôm nhau cứ như sống đàng hoàng Thế nhưng chỉ lợi dụng, buồn đau vì thế thái phũ phàng

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã) Đời luôn là thế ở kế bên nhiều kẻ Cố giả tâm chở che, cố khoe tính lương thiện Mà sâu ở tim mưu toan bao điều suy diễn Thầm gõ mõ chẳng muốn ta bình yên

Đời luôn phải nhớ những kẻ xô mình ngã Vấp ngã ai cạnh ta kẻ khinh kẻ xu nịnh Gồng mình bước qua bao chông gai đời vạn biến, biến hóa Và nên nhớ, nhớ chỉ tin vào ta

== HẾT BÀI ==

* Ai cũng sa thời lỡ vận (Tự mình giúp mình 2)
Năm tháng tôi nguy nan có ai nói câu nào
Chẳng xe chẳng có nhà, chằng nơi để nương náu
Đâu có ai bên ta chở che lúc hoạn nạn
Chỉ ta với thân mình tự dẫm dựa ủi an

Cố bước qua gian nan mới mong sống huy hoàng
Thấy sao kế bên mình một lũ bè đạo gian
Tay nắm tay ôm nhau cứ như sống đàng hoàng
Thế nhưng chỉ lợi dụng, buồn đau vì thế thái phũ phàng

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã)
Khi ta không may lầm than, đời phê phán bao câu nói phũ phàng
Nhìn ngó ngang không ai thân thuộc tri kỷ, thấy tên ta cứ ngỡ như xa lạ
Khi ta ăn nên làm ra, người thân thiết xung quanh thế nhưng mà
Ở chính tâm ai kia đang thầm ganh ghét, chỉ mong ta sa cơ với thất bại

* Giả nhân giả nghĩa 3 (Phải nhớ để đứng dậy)
Rồi đây bên đường xa ai sẽ bên ta lâu dài
Nghèo không ai đỡ nâng vươn lên cũng chẳng bình yên
Bao năm tôi lầm than ai bỏ đi ai phủi tay
Và rồi mai đây phải luôn nhớ, để đứng dậy

* Giả nhân giả nghĩa 2
Ngày mình lụi tàn ai cũng không xem ra chi
Dẫu thân thương cũng chê ta đủ điều
Đời người nhiều lần lên hay xuống cũng cố bươn
Chứ có ai rũ lòng thương
Hôm qua thăng hoa kẻ xuýt xoa kẻ dâng trà
Vậy mà lòng chỉ mong muốn ta tan gia
Vui khi thấy mình khóc trong cảnh nghèo
Đau cho thói đời bạc bẽo

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã)
Một mình ta loay hoay với nhiều chua cay
Chẳng ai thấy những thứ ta trải qua
Nghèo thì chê nhân gian lắm hả hê
Vươn lên đời ganh ghét vui khi mình tàn phế

* Giả nhân giả nghĩa 2
Nghèo khó thân ta luôn cô đơn
Lắm người cho ta mang ơnvì cơn phong cuồng mình mới thấu
Chữ nghĩa – chữ tâm ai giả nhân cứ như vờ muốn giúp đỡ?
Nhưng trên lưỡi thôi

Nghèo khó qua đi cơn lâm nguy
Ngày xưa ai chia ly giờ buông câu thâm tình bền bỉ
Nhưng ở trong tâm vẫn thầm mong muốn thấy mình sống khổ đói
“Thật – ngay” thế gian khó mà soi

* Ai cũng sa thời lỡ vận (Tự mình giúp mình 2)
Ai cũng phải chật vật mưu sinh
Cũng sướng vui vấp ngã đôi lần
Lúc sa thời lỡ vận đôi tay trắng
Chẳng ai thân những lúc cơ bần

Đời tôi cũng nhiều năm bươn chải
Tay trái lau nước mắt lưng tròng
Tự vỗ về một mình trên tay phải
Gồng mình cố hướng về tương lai, chỉ thân ta, đời ơi

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã)
Đời luôn là thế ở kế bên nhiều kẻ
Cố giả tâm chở che, cố khoe tính lương thiện
Mà sâu ở tim mưu toan bao điều suy diễn
Thầm gõ mõ chẳng muốn ta bình yên

Đời luôn phải nhớ những kẻ xô mình ngã
Vấp ngã ai cạnh ta kẻ khinh kẻ xu nịnh
Gồng mình bước qua bao chông gai đời vạn biến, biến hóa
Và nên nhớ, nhớ chỉ tin vào ta

* Giả nhân giả nghĩa 3 (Phải nhớ để đứng dậy)
Qua bao nhiêu năm lội ngược xuôi giữa dòng đời
Đắng cay sướng vui lẫn buồn tủi
Ai không trông mong mình thành công ngẩng cao đầu
Vẻ vang danh tiếng mãi về sau

Mà đâu như trông mong đời thì luôn lắm u sầu
Kế bên ai xấu sao nhìn thấu
Luôn quan tâm ta miệng thì tô vẽ thêm màu
Thế nhưng dâm lén ở đằng sau

Chỉ muốn thấy ta sống cơ hàn
Thầm ghét nếu ta sống son vàng
Ta đang vinh quang bạn “chúc” nhưng ghét thầm
Đời hỡi mấy ai sống thật tâm

* Ai cũng sa thời lỡ vận (Tự mình giúp mình 2)
Năm tháng tôi nguy nan có ai nói câu nào
Chẳng xe chẳng có nhà, chằng nơi để nương náu
Đâu có ai bên ta chở che lúc hoạn nạn
Chỉ ta với thân mình tự dẫm dựa ủi an

Cố bước qua gian nan mới mong sống huy hoàng
Thấy sao kế bên mình một lũ bè đạo gian
Tay nắm tay ôm nhau cứ như sống đàng hoàng
Thế nhưng chỉ lợi dụng, buồn đau vì thế thái phũ phàng

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã)
Đời luôn là thế ở kế bên nhiều kẻ
Cố giả tâm chở che, cố khoe tính lương thiện
Mà sâu ở tim mưu toan bao điều suy diễn
Thầm gõ mõ chẳng muốn ta bình yên

Đời luôn phải nhớ những kẻ xô mình ngã
Vấp ngã ai cạnh ta kẻ khinh kẻ xu nịnh
Gồng mình bước qua bao chông gai đời vạn biến, biến hóa
Và nên nhớ, nhớ chỉ tin vào ta

* Ai cũng sa thời lỡ vận (Tự mình giúp mình 2)
Năm tháng tôi nguy [Dm] nan có ai nói câu [F] nào
Chẳng xe chẳng có [Gm] nhà, chằng nơi để [A] nương náu
Đâu có ai bên [Dm] ta chở che lúc hoạn [F] nạn
Chỉ ta với thân [C] mình tự [A] dẫm dựa [Dm] ủi an

Cố bước qua gian [Dm] nan mới mong sống huy [F] hoàng
Thấy sao kế bên [Gm] mình một lũ bè [A] đạo gian
Tay nắm tay ôm [Dm] nhau cứ như sống đàng [F] hoàng
Thế nhưng chỉ lợi [Gm] dụng, buồn [Am] đau vì thế thái [Dm] phũ phàng

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã)
[Dm] Khi ta không may lầm [Am] than, đời phê [C] phán bao câu nói phũ [Dm] phàng
Nhìn ngó [Gm] ngang không ai thân thuộc [Am] tri kỷ, thấy tên [C] ta cứ ngỡ như xa [Dm] lạ
[Dm] Khi ta ăn nên làm [Am] ra, người thân [C] thiết xung quanh thế nhưng [Dm] mà
Ở chính [Gm] tâm ai kia đang thầm [Am] ganh ghét, chỉ mong [C] ta sa cơ với thất [Dm] bại

* Giả nhân giả nghĩa 3 (Phải nhớ để đứng dậy)
Rồi đây bên đường [Dm] xa ai sẽ bên ta lâu [C] dài
Nghèo không ai đỡ [Bb] nâng vươn lên [C] cũng chẳng bình [F] yên
Bao [Gm] năm tôi lầm than ai bỏ [Am] đi ai phủi tay
Và rồi mai đây phải luôn [C] nhớ, để đứng [Dm] dậy

* Giả nhân giả nghĩa 2
Ngày mình lụi tàn ai cũng [Gm] không xem ra chi
Dẫu thân [Bb] thương cũng [C] chê ta đủ [Am] điều
[Bb] Đời người nhiều lần lên hay [F] xuống cũng cố bươn
[Bb] Chứ có [C] ai rũ lòng [F] thương
[Gm] Hôm qua thăng hoa kẻ xuýt [Dm] xoa kẻ dâng trà
Vậy [Bb] mà lòng chỉ mong muốn [C] ta [Gm] tan gia
Vui khi thấy mình [Dm] khóc trong cảnh nghèo
[Bb] Đau cho thói đời bạc [A7] bẽo

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã)
Một mình [Gm] ta loay hoay với nhiều [Bb] chua cay
Chẳng ai [C] thấy những thứ ta [Am] trải qua
Nghèo thì [Gm] chê nhân gian lắm hả [Bb] hê
Vươn lên đời ganh [C] ghét vui khi mình tàn [Am] phế [A7]

* Giả nhân giả nghĩa 2
Nghèo khó thân [Dm] ta luôn cô đơn
Lắm người [Am] cho ta mang ơnvì [Bb] cơn phong [C] cuồng mình mới [F] thấu
Chữ nghĩa – chữ [Gm] tâm ai giả nhân cứ như [Dm] vờ muốn giúp đỡ?
[Bb] Nhưng trên lưỡi [A7] thôi

Nghèo khó qua [Dm] đi cơn lâm nguy
Ngày [Am] xưa ai chia ly giờ [Bb] buông câu [C] thâm tình bền [F] bỉ
Nhưng ở trong [Gm] tâm vẫn thầm mong muốn thấy [Dm] mình sống khổ đói
“Thật – [Bb] ngay” thế [Am] gian khó mà [Dm] soi

* Ai cũng sa thời lỡ vận (Tự mình giúp mình 2)
Ai cũng [Dm] phải chật vật [Bb] mưu sinh
[F] Cũng sướng [C] vui vấp ngã [Am] đôi lần
Lúc sa [Gm] thời lỡ vận đôi tay [Bb] trắng
Chẳng ai [C] thân những lúc [A] cơ bần

Đời tôi [Dm] cũng nhiều năm bươn [Bb] chải
[F] Tay trái [C] lau nước mắt [Am] lưng tròng
Tự vỗ [Gm] về một mình trên tay [Bb] phải
Gồng mình [Gm] cố hướng về [C] tương lai, chỉ thân [Am] ta, đời [Dm] ơi

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã)
Đời luôn là [Dm] thế ở kế bên nhiều [Am] kẻ
Cố giả tâm chở [Bb] che, cố [C] khoe tính lương [F] thiện
Mà sâu ở [Gm] tim mưu toan bao điều [Am] suy diễn
Thầm gõ [C] mõ chẳng muốn ta bình [Dm] yên

Đời luôn [Dm] phải nhớ những kẻ xô mình [Am] ngã
Vấp ngã ai cạnh [Bb] ta kẻ [C] khinh kẻ xu [F] nịnh
Gồng mình bước [Gm] qua bao chông gai đời vạn [Am] biến, biến hóa
Và nên [C] nhớ, nhớ chỉ tin [Dm] vào ta

* Giả nhân giả nghĩa 3 (Phải nhớ để đứng dậy)
[Dm] Qua bao nhiêu năm lội ngược [Am] xuôi giữa dòng đời
Đắng [Bb] cay sướng [C] vui lẫn buồn [F] tủi
[Dm] Ai không trông mong mình thành [Am] công ngẩng cao đầu
Vẻ [Bb] vang danh [C] tiếng mãi về [Dm] sau

Mà [Dm] đâu như trông mong đời thì [Am] luôn lắm u sầu
Kế [Bb] bên ai [C] xấu sao nhìn [F] thấu
[Dm] Luôn quan tâm ta miệng thì [Am] tô vẽ thêm màu
Thế [Bb] nhưng dâm [C] lén ở đằng [Dm] sau

Chỉ [Bb] muốn thấy [C] ta sống cơ [F] hàn
Thầm [Bb] ghét nếu [C] ta sống son [F] vàng
[Gm] Ta đang vinh quang bạn [Am] “chúc” nhưng ghét thầm
Đời [Bb] hỡi mấy ai sống thật [A] tâm

* Ai cũng sa thời lỡ vận (Tự mình giúp mình 2)
Năm tháng tôi nguy [Dm] nan có ai nói câu [F] nào
Chẳng xe chẳng có [Gm] nhà, chằng nơi để [A] nương náu
Đâu có ai bên [Dm] ta chở che lúc hoạn [F] nạn
Chỉ ta với thân [C] mình tự [A] dẫm dựa [Dm] ủi an

Cố bước qua gian [Dm] nan mới mong sống huy [F] hoàng
Thấy sao kế bên [Gm] mình một lũ bè [A] đạo gian
Tay nắm tay ôm [Dm] nhau cứ như sống đàng [F] hoàng
Thế nhưng chỉ lợi [Gm] dụng, buồn [Am] đau vì thế thái [Dm] phũ phàng

* Giả nhân giả nghĩa 1 (Phải nhớ những kẻ xô mình ngã)
Đời luôn là [Dm] thế ở kế bên nhiều [Am] kẻ
Cố giả tâm chở [Bb] che, cố [C] khoe tính lương [F] thiện
Mà sâu ở [Gm] tim mưu toan bao điều [Am] suy diễn
Thầm gõ [C] mõ chẳng muốn ta bình [Dm] yên

Đời luôn [Dm] phải nhớ những kẻ xô mình [Am] ngã
Vấp ngã ai cạnh [Bb] ta kẻ [C] khinh kẻ xu [F] nịnh
Gồng mình bước [Gm] qua bao chông gai đời vạn [Am] biến, biến hóa
Và nên [C] nhớ, nhớ chỉ tin [Dm] vào ta