Đêm tái sinh về trên mái tình Lũ thú hoang, ngày bình yên Tay đan tay, dệt khung trời mộng Ta rêu rao, yêu và mơ.
Yêu đắm say, từ vô thủy nào Dẫu ái ân, là khổ đau Giọt nước mắt, vỡ trên môi cười Chiếc hôn chiều nay, mặn đắng như rượu cay.
Hoang mang cơn địa chấn, đường phố điêu tàn Tsunami xô đời nhau, lạc mất thiên đàng Làm sao đo hết, một trái tim không chiều sâu Nào ai hay biết tim hồng pha sắc máu Giáng sinh nào trời đất bao dung tôi và em Phúc âm nào làm nước mắt xóa tan đi hồn nhiên.
Rượu nào người uống ta say một thời Giọt nồng hạnh phúc lung linh tuyệt vời Để vạn đời sau, mình còn tìm nhau nhé em.
== DẠO NHẠC ==
Đêm tái sinh về trên mái tình Lũ thú hoang, ngày bình yên Tay đan tay, dệt khung trời mộng Ta rêu rao, yêu và mơ.
Yêu đắm say, từ vô thủy nào Dẫu ái ân, là khổ đau Giọt nước mắt, vỡ trên môi cười Chiếc hôn chiều nay, mặn đắng như rượu cay.
Hoang mang cơn địa chấn, đường phố điêu tàn Tsunami xô đời nhau, lạc mất thiên đàng Làm sao đo hết, một trái tim không chiều sâu Nào ai hay biết tim hồng pha sắc máu Giáng sinh nào trời đất bao dung tôi và em Phúc âm nào làm nước mắt xóa tan đi hồn nhiên.
Rượu nào người uống ta say một thời Giọt nồng hạnh phúc lung linh tuyệt vời Để vạn đời sau, mình còn tìm nhau nhé em.
== HẾT BÀI ==
Đêm tái sinh về trên mái tình
Lũ thú hoang, ngày bình yên
Tay đan tay, dệt khung trời mộng
Ta rêu rao, yêu và mơ.
Yêu đắm say, từ vô thủy nào
Dẫu ái ân, là khổ đau
Giọt nước mắt, vỡ trên môi cười
Chiếc hôn chiều nay, mặn đắng như rượu cay.
Hoang mang cơn địa chấn, đường phố điêu tàn
Tsunami xô đời nhau, lạc mất thiên đàng
Làm sao đo hết, một trái tim không chiều sâu
Nào ai hay biết tim hồng pha sắc máu
Giáng sinh nào trời đất bao dung tôi và em
Phúc âm nào làm nước mắt xóa tan đi hồn nhiên.
Rượu nào người uống ta say một thời
Giọt nồng hạnh phúc lung linh tuyệt vời
Để vạn đời sau, mình còn tìm nhau nhé em.
Lũ thú [B7] hoang, ngày bình [E] yên
Tay đan [Am] tay, dệt khung trời [F] mộng
Ta rêu [G] rao, yêu và [Am] mơ.
[Am] Yêu đắm [Dm] say, từ vô thủy [Am] nào
Dẫu ái [B7] ân, là khổ [E] đau
Giọt nước [Dm] mắt, vỡ trên môi [C] cười
Chiếc hôn chiều [E7] nay, mặn đắng như rượu [Am] cay.
Hoang [Dm] mang cơn địa chấn, đường [G] phố điêu [C] tàn
[E7] Tsunami xô đời nhau, lạc mất thiên [Am] đàng
Làm sao đo [A7] hết, một trái [Dm] tim không chiều sâu
Nào ai hay [E7] biết tim hồng pha sắc [Am] máu
Giáng sinh [A7] nào trời đất bao [Dm] dung tôi và [Dm] em
Phúc âm [E7] nào làm nước mắt xóa tan đi hồn [Am] nhiên.
Rượu nào người [Am] uống ta say một [Dm] thời
Giọt nồng hạnh [G] phúc lung linh tuyệt [C] vời
Để vạn đời [F] sau, mình còn tìm [E7] nhau nhé [Am] em.