Mây trắng bay về cuối trời chiều biên khu thương nhớ xa xôi Vai súng mơ màng ngắm nhìn màu không gian đưa nhau vào tối Sương trắng buông mành tấc rừng vai núi vấn vương lòng người trai Quê hương thân yêu ước mong anh trở lại, khi bình yên sông núi tiếng hoan ca dâng đầy vơi
Nơi chốn quê nhà có đàn em thơ ngây đang ngóng trông anh Mưa nắng hai mùa có người vợ trung trinh nhớ thương đời lính Bên khóm tre già có bà mẹ mái tóc nhuốm bạc màu sương Bao nhiêu yêu thương chất lên đôi vai gầy, mắt nhìn ra biên giới bóng con yêu chưa hề phai
[ĐK: ] Nơi biên thùy lạnh lùng từ xa đưa gió heo may về đây Như nhắc người đời trai chiến trường nặng tình non sông vạn lối Đời biên cương qua mưa nắng phong sương Tay súng hiên ngang anh gieo muôn tình thương Bước chông gai coi thường là trai anh dũng xin nhớ đừng vấn vương
Mây trắng biên thùy với màu xanh quê hương không mấy xa xôi Trên nước non nhà xuôi dọc đường mây kia bay qua ngàn lối Như bước chân người đã từng đi nối biết bao nguồn thương yêu Quê hương vui tươi đón ngày anh trở về, với vườn dâu nương sắn lũy tre xanh đây tình quê
== DẠO NHẠC ==
Mây trắng bay về cuối trời chiều biên khu thương nhớ xa xôi Vai súng mơ màng ngắm nhìn màu không gian đưa nhau vào tối Sương trắng buông mành tấc rừng vai núi vấn vương lòng người trai Quê hương thân yêu ước mong anh trở lại, khi bình yên sông núi tiếng hoan ca dâng đầy vơi
Nơi chốn quê nhà có đàn em thơ ngây đang ngóng trông anh Mưa nắng hai mùa có người vợ trung trinh nhớ thương đời lính Bên khóm tre già có bà mẹ mái tóc nhuốm bạc màu sương Bao nhiêu yêu thương chất lên đôi vai gầy, mắt nhìn ra biên giới bóng con yêu chưa hề phai
[ĐK: ] Nơi biên thùy lạnh lùng từ xa đưa gió heo may về đây Như nhắc người đời trai chiến trường nặng tình non sông vạn lối Đời biên cương qua mưa nắng phong sương Tay súng hiên ngang anh gieo muôn tình thương Bước chông gai coi thường là trai anh dũng xin nhớ đừng vấn vương
Mây trắng biên thùy với màu xanh quê hương không mấy xa xôi Trên nước non nhà xuôi dọc đường mây kia bay qua ngàn lối Như bước chân người đã từng đi nối biết bao nguồn thương yêu Quê hương vui tươi đón ngày anh trở về, với vườn dâu nương sắn lũy tre xanh đây tình quê
== HẾT BÀI ==
1. Mây trắng bay về cuối trời chiều biên khu thương nhớ xa xôi
Vai súng mơ màng ngắm nhìn màu không gian đưa nhau vào tối
Sương trắng buông mành tấc rừng vai núi vấn vương lòng người trai
Quê hương thân yêu ước mong anh trở lại,
khi bình yên sông núi tiếng hoan ca dâng đầy vơi
2. Nơi chốn quê nhà có đàn em thơ ngây đang ngóng trông anh
Mưa nắng hai mùa có người vợ trung trinh nhớ thương đời lính
Bên khóm tre già có bà mẹ mái tóc nhuốm bạc màu sương
Bao nhiêu yêu thương chất lên đôi vai gầy,
mắt nhìn ra biên giới bóng con yêu chưa hề phai
[ĐK: ] Nơi biên thùy lạnh lùng từ xa đưa gió heo may về đây
Như nhắc người đời trai chiến trường nặng tình non sông vạn lối
Đời biên cương qua mưa nắng phong sương
Tay súng hiên ngang anh gieo muôn tình thương
Bước chông gai coi thường là trai anh dũng xin nhớ đừng vấn vương
3. Mây trắng biên thùy với màu xanh quê hương không mấy xa xôi
Trên nước non nhà xuôi dọc đường mây kia bay qua ngàn lối
Như bước chân người đã từng đi nối biết bao nguồn thương yêu
Quê hương vui tươi đón ngày anh trở về,
với vườn dâu nương sắn lũy tre xanh đây tình quê
1. Mây trắng [C] bay về cuối trời chiều biên khu thương nhớ xa xôi
Vai súng [G7] mơ màng ngắm nhìn màu không gian đưa nhau [C] vào tối
Sương trắng [F] buông mành tấc rừng vai núi vấn vương lòng người [C] trai
Quê hương thân yêu ước mong anh trở [G7] lại,
khi bình yên sông núi tiếng hoan ca dâng đầy [C]vơi [F][C]
2. Nơi chốn [C] quê nhà có đàn em thơ ngây đang ngóng trông anh
Mưa nắng [G7] hai mùa có người vợ trung trinh nhớ thương [C] đời lính
Bên khóm [F] tre già có bà mẹ mái tóc nhuốm bạc màu [C] sương
Bao nhiêu yêu thương chất lên đôi vai [G7] gầy,
mắt nhìn ra biên giới bóng con yêu chưa hề [C] phai [F][C]
[ĐK: ] Nơi biên [F] thùy lạnh lùng từ xa đưa gió heo may [Am] về đây
Như nhắc người đời trai chiến [F] trường nặng tình non sông [C] vạn lối
Đời biên [Em] cương qua mưa nắng phong [F] sương
Tay súng hiên [C] ngang anh gieo muôn tình thương
Bước chông gai coi [G7] thường là trai anh dũng xin nhớ đừng vấn [C] vương [F][C]
3. Mây trắng [C] biên thùy với màu xanh quê hương không mấy xa xôi
Trên nước [G7] non nhà xuôi dọc đường mây kia bay qua [C] ngàn lối
Như bước [F] chân người đã từng đi nối biết bao nguồn thương [C] yêu
Quê hương vui tươi đón ngày anh trở [G] về,
với vườn dâu nương sắn lũy tre xanh đây tình [C] quê [F][C]