Lạc nhau hơi ấm cho lòng trăn trở hơn Mình ta với ta lệ nhoà ướt đẫm bờ môi Cả không gian lạnh giá, mênh mông hoá cô đơn Ngại ngùng thân nhỏ bé, giữa đời trôi nổi nhiều
Trời đông lạnh lẽo vài gầy thêm giá băng Này đây lối xưa như làm nỗi nhớ dài hơn Nhớ ai nhớ nhiều lắm tâm tư nớ bơ vơ Rồi thời gian tới mãi vỡ mộng đầu thời cô liêu
ĐK Ngập ngừng bối rồi mất nhau biết tìm đâu Để đông sang lẻ bóng cho mưa rơi nỗi đơn sầu Câu hứa xa xôi chất chứa bao niềm riêng đâu hay ngỏ cùng ai Người ơi sao không nói lên tiếng cho yên lòng Để cho phong ba phủ trắng luôn cả trời mây Cũng chẳng khi đổi dời
Nhiều khi thao thức hỏi nười có nhớ ta Ngày vui đã qua ta còn tay trắng bàn Bm] tay Gió đông vẫn hờ hững ta ơi hãy quên đi Một niềm đau giấu kín lỡ đành hẹn qua trăm năm.
== DẠO NHẠC ==
Lạc nhau hơi ấm cho lòng trăn trở hơn Mình ta với ta lệ nhoà ướt đẫm bờ môi Cả không gian lạnh giá, mênh mông hoá cô đơn Ngại ngùng thân nhỏ bé, giữa đời trôi nổi nhiều
Trời đông lạnh lẽo vài gầy thêm giá băng Này đây lối xưa như làm nỗi nhớ dài hơn Nhớ ai nhớ nhiều lắm tâm tư nớ bơ vơ Rồi thời gian tới mãi vỡ mộng đầu thời cô liêu
ĐK Ngập ngừng bối rồi mất nhau biết tìm đâu Để đông sang lẻ bóng cho mưa rơi nỗi đơn sầu Câu hứa xa xôi chất chứa bao niềm riêng đâu hay ngỏ cùng ai Người ơi sao không nói lên tiếng cho yên lòng Để cho phong ba phủ trắng luôn cả trời mây Cũng chẳng khi đổi dời
Nhiều khi thao thức hỏi nười có nhớ ta Ngày vui đã qua ta còn tay trắng bàn Bm] tay Gió đông vẫn hờ hững ta ơi hãy quên đi Một niềm đau giấu kín lỡ đành hẹn qua trăm năm.
== HẾT BÀI ==
1. Lạc nhau hơi ấm cho lòng trăn trở hơn
Mình ta với ta lệ nhoà ướt đẫm bờ môi
Cả không gian lạnh giá, mênh mông hoá cô đơn
Ngại ngùng thân nhỏ bé, giữa đời trôi nổi nhiều
2. Trời đông lạnh lẽo vài gầy thêm giá băng
Này đây lối xưa như làm nỗi nhớ dài hơn
Nhớ ai nhớ nhiều lắm tâm tư nớ bơ vơ
Rồi thời gian tới mãi vỡ mộng đầu thời cô liêu
ĐK
Ngập ngừng bối rồi mất nhau biết tìm đâu
Để đông sang lẻ bóng cho mưa rơi nỗi đơn sầu
Câu hứa xa xôi chất chứa bao niềm riêng đâu hay ngỏ cùng ai
Người ơi sao không nói lên tiếng cho yên lòng
Để cho phong ba phủ trắng luôn cả trời mây
Cũng chẳng khi đổi dời
3. Nhiều khi thao thức hỏi nười có nhớ ta
Ngày vui đã qua ta còn tay trắng bàn Bm] tay
Gió đông vẫn hờ hững ta ơi hãy quên đi
Một niềm đau giấu kín lỡ đành hẹn qua trăm năm.
Gió thu về thổi [E7] nhẹ vương vấn tình đâu [A] đây
Em tận cuối phương [F#m] trời bến lạ lòng xa [E7] xôi
Có nhìn trời giọt nhỏ thương tình mãi dạt [A] trôi
Thư viện chiều năm [D] xưa nhìn lặng mãi không [C#m] vừa
Hồn quyện ngoài trang [E7] sách em có nhớ chiều [A] mưa
Chân nhẹ đưa nhau [A] về trời buồn vẫn lê [C#m] thê
Giã từ trong hôn vội [E7] môi mềm sao tái [A] tê
Cây nặng tình đầy [F#m] vơi rũ gọi hồn mưa [C#m] rơi
Em quay về bóng [E7] nhỏ xa rồi bước chân [A] lơi
Năm xưa viết thơ [D] vàng tình xưa mãi mênh [A] mang
Em cuối trời viễn [E7] xứ còn nhớ cuộc tình [A] hoang
Trời vẫn cứ mưa [F#m] bay hồn vẫn mãi còn [E7] say
Tình xa xôi ngày [C#m] cũ miên man mãi nào [A] nguôi