Miền Trung ngày anh đi mưa giăng giăng mờ núi đồi Mưa trắng cả khung trời, mưa đọng khóe mắt em tôi. Mẹ già tóc bạc trắng, tay run áo đan chưa rồi. Chiếc áo gửi bao tình, ấm lòng con ở phương xa Biết chốn quê bây chừ thương sao mưa gió tơi bời. Cơn nước lũ lưng trời, ai còn trôi dạt ngoài khơi
Mong ngày nớ anh về nước mây thôi hờn, thôi giận. Đêm vạn ánh sao trời, câu hò theo dòng buông lơi. Cho biển sóng xanh ngời, bóng mây bên thuyền ngóng đợi. Cho đồng muối quê mình thêm mặn nghĩa tình đôi ta
Miền Trung của mình ơi! Nhớ nhiều những chiều mưa rơi Núi rừng thác trắng lưng đồi. Bồng bềnh mây giăng lối để mẹ mắt vời xa xôi. Miền Trung của mình ơi! Vẫn còn bão lũ đầy vơi Để người thương hoài mong đợi Lòng hoài thương hoài nhớ quê mình khúc ruột miền Trung
== DẠO NHẠC ==
Miền Trung ngày anh đi mưa giăng giăng mờ núi đồi Mưa trắng cả khung trời, mưa đọng khóe mắt em tôi. Mẹ già tóc bạc trắng, tay run áo đan chưa rồi. Chiếc áo gửi bao tình, ấm lòng con ở phương xa Biết chốn quê bây chừ thương sao mưa gió tơi bời. Cơn nước lũ lưng trời, ai còn trôi dạt ngoài khơi
Mong ngày nớ anh về nước mây thôi hờn, thôi giận. Đêm vạn ánh sao trời, câu hò theo dòng buông lơi. Cho biển sóng xanh ngời, bóng mây bên thuyền ngóng đợi. Cho đồng muối quê mình thêm mặn nghĩa tình đôi ta
Miền Trung của mình ơi! Nhớ nhiều những chiều mưa rơi Núi rừng thác trắng lưng đồi. Bồng bềnh mây giăng lối để mẹ mắt vời xa xôi. Miền Trung của mình ơi! Vẫn còn bão lũ đầy vơi Để người thương hoài mong đợi Lòng hoài thương hoài nhớ quê mình khúc ruột miền Trung
== HẾT BÀI ==
Miền Trung ngày anh đi mưa giăng giăng mờ núi đồi
Mưa trắng cả khung trời, mưa đọng khóe mắt em tôi.
Mẹ già tóc bạc trắng, tay run áo đan chưa rồi.
Chiếc áo gửi bao tình, ấm lòng con ở phương xa
Biết chốn quê bây chừ thương sao mưa gió tơi bời.
Cơn nước lũ lưng trời, ai còn trôi dạt ngoài khơi
Mong ngày nớ anh về nước mây thôi hờn, thôi giận.
Đêm vạn ánh sao trời, câu hò theo dòng buông lơi.
Cho biển sóng xanh ngời, bóng mây bên thuyền ngóng đợi.
Cho đồng muối quê mình thêm mặn nghĩa tình đôi ta
Miền Trung của mình ơi! Nhớ nhiều những chiều mưa rơi
Núi rừng thác trắng lưng đồi.
Bồng bềnh mây giăng lối để mẹ mắt vời xa xôi.
Miền Trung của mình ơi! Vẫn còn bão lũ đầy vơi
Để người thương hoài mong đợi
Lòng hoài thương hoài nhớ quê mình khúc ruột miền Trung
Miền Trung ngày anh [Em] đi mưa [C] giăng giăng mờ núi [Em] đồi
Mưa trắng cả khung [A] trời, mưa đọng khóe mắt em [Em] tôi.
Mẹ già tóc bạc [D] trắng, tay run áo đan [Bm] chưa rồi.
[Em] Chiếc áo gửi bao [A] tình, ấm lòng con ở [Em] phương xa
Biết chốn quê bây [Em] chừ thương [A] sao mưa gió tơi bời.
Cơn nước lũ lưng [C] trời, ai còn [Bm] trôi dạt ngoài [Em] khơi [Bm][Em]
[Em] Mong ngày nớ anh [A] về nước mây thôi hờn, [Em] thôi giận.
[Bm] Đêm vạn ánh sao [D] trời, câu hò [bm] theo dòng buông lơi.
[Em] Cho biển sóng xanh [A] ngời, bóng mây bên thuyền [Em] ngóng đợi.
[Bm] Cho đồng muối quê [D] mình thêm mặn [Bm] nghĩa tình [Em] đôi ta [Bm][Em]
[Em] Miền Trung của mình ơi! Nhớ [a] nhiều những chiều mưa [Em] rơi
Núi [A] rừng thác trắng lưng [Em] đồi.
[Bm] Bồng bềnh mây giăng [D] lối để [Bm] mẹ mắt vời xa [D] xôi.
[Em] Miền Trung của mình ơi! Vẫn [A] còn bão lũ đầy [Em] vơi
Để [A] người thương hoài mong [Em] đợi
[Bm] Lòng hoài thương hoài [D] nhớ quê [Bm] mình khúc ruột [Em] miền Trung [Bm][Em]