Từng mùa ấm lạnh nhớ áo em bao thời rách lành Nhìn màu tươi đậm sẽ biết em đang buồn hay vui Một thời non dại chung quanh em màu trắng thơ ngây Để chiều hôm nào anh say sưa nhìn áo em bay Nhưng em có biết, chiếc áo em đổi thay qua từng thời Chiếc áo em vui buồn vẫn đầy vơi
Dù người sang trọng dẫu em tôi sống đời quê mùa Dù gì dẫu gì miễn sao em thơm lành tấm áo Từng mùa hy vọng, sau mưa đông trời nắng cho xuân Dập dìu áo màu đêm reo vui giày guốc tưng bừng Ai xinh xắn quá, áo tứ thân ngồi ca Quan Họ Áo thắt lưng lụa đào áo đời xưa
Hẹn tình chung tình, thế gian ca Áo Nàng Tô Thị Chờ người không về, áo ôm con hóa thành tượng đá Hận thù Tô Định đem quân sang dày xéo quê ta Lời nguyền vang vọng, gươm anh thư một trời sáng lóa
Áo phất trên lưng voị Tiếng thét đêm Mê Linh đã nêu uy danh Trưng Vương qua nghìn đời Rồi hồn thiêng sông núi im trôi trên giòng Hát Giang Mộng chìm sâu trong tối, nước non thêm những lầm than!
Mượt mà áo dài, nét cao sang em là hoa hậu Tỏ mờ ánh đềm, áo lung linh với nàng ca sĩ Thời vào trung học, em thanh tân tỏa sáng hoa khôi Chờ một tơ chừng mẹ cho thêm vài chiếc áo dài Em đi ra phố có biết đâu trong mắt thiên hạ nhìn Áo thắt eo dậy thì áo thời nay
Dù trời thái hòa, vẫn đau thương (nên) áo bỏ quê nhà. Vượt trùng dương rộng, áo lênh đênh phơi tà trên sóng Vào được bến bờ, ôi tang thương vạt trước thân sau Lòng mình quê người! Hai mươi năm tưởng rằng mới đó
Áo khóc thân lưu vong. Nhớ lúc xưa bên me Áo đua bay theo trăm hoa đêm hội hè Dù cuộc đời xô tới xô lui, em về nơi nào Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau
* Áo khóc thân lưu vong Nhớ lúc xưa bên me Áo đua bay theo trăm hoa đêm hội hè Dù cuộc đời xô tới xô lui, em về nơi nào Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau
== DẠO NHẠC ==
Từng mùa ấm lạnh nhớ áo em bao thời rách lành Nhìn màu tươi đậm sẽ biết em đang buồn hay vui Một thời non dại chung quanh em màu trắng thơ ngây Để chiều hôm nào anh say sưa nhìn áo em bay Nhưng em có biết, chiếc áo em đổi thay qua từng thời Chiếc áo em vui buồn vẫn đầy vơi
Dù người sang trọng dẫu em tôi sống đời quê mùa Dù gì dẫu gì miễn sao em thơm lành tấm áo Từng mùa hy vọng, sau mưa đông trời nắng cho xuân Dập dìu áo màu đêm reo vui giày guốc tưng bừng Ai xinh xắn quá, áo tứ thân ngồi ca Quan Họ Áo thắt lưng lụa đào áo đời xưa
Hẹn tình chung tình, thế gian ca Áo Nàng Tô Thị Chờ người không về, áo ôm con hóa thành tượng đá Hận thù Tô Định đem quân sang dày xéo quê ta Lời nguyền vang vọng, gươm anh thư một trời sáng lóa
Áo phất trên lưng voị Tiếng thét đêm Mê Linh đã nêu uy danh Trưng Vương qua nghìn đời Rồi hồn thiêng sông núi im trôi trên giòng Hát Giang Mộng chìm sâu trong tối, nước non thêm những lầm than!
Mượt mà áo dài, nét cao sang em là hoa hậu Tỏ mờ ánh đềm, áo lung linh với nàng ca sĩ Thời vào trung học, em thanh tân tỏa sáng hoa khôi Chờ một tơ chừng mẹ cho thêm vài chiếc áo dài Em đi ra phố có biết đâu trong mắt thiên hạ nhìn Áo thắt eo dậy thì áo thời nay
Dù trời thái hòa, vẫn đau thương (nên) áo bỏ quê nhà. Vượt trùng dương rộng, áo lênh đênh phơi tà trên sóng Vào được bến bờ, ôi tang thương vạt trước thân sau Lòng mình quê người! Hai mươi năm tưởng rằng mới đó
Áo khóc thân lưu vong. Nhớ lúc xưa bên me Áo đua bay theo trăm hoa đêm hội hè Dù cuộc đời xô tới xô lui, em về nơi nào Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau
* Áo khóc thân lưu vong Nhớ lúc xưa bên me Áo đua bay theo trăm hoa đêm hội hè Dù cuộc đời xô tới xô lui, em về nơi nào Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau
== HẾT BÀI ==
1. Từng mùa ấm lạnh nhớ áo em bao thời rách lành
Nhìn màu tươi đậm sẽ biết em đang buồn hay vui
Một thời non dại chung quanh em màu trắng thơ ngây
Để chiều hôm nào anh say sưa nhìn áo em bay
Nhưng em có biết, chiếc áo em đổi thay qua từng thời
Chiếc áo em vui buồn vẫn đầy vơi
Dù người sang trọng dẫu em tôi sống đời quê mùa
Dù gì dẫu gì miễn sao em thơm lành tấm áo
Từng mùa hy vọng, sau mưa đông trời nắng cho xuân
Dập dìu áo màu đêm reo vui giày guốc tưng bừng
Ai xinh xắn quá, áo tứ thân ngồi ca Quan Họ
Áo thắt lưng lụa đào áo đời xưa
Hẹn tình chung tình, thế gian ca Áo Nàng Tô Thị
Chờ người không về, áo ôm con hóa thành tượng đá
Hận thù Tô Định đem quân sang dày xéo quê ta
Lời nguyền vang vọng, gươm anh thư một trời sáng lóa
Áo phất trên lưng voị Tiếng thét đêm Mê Linh
đã nêu uy danh Trưng Vương qua nghìn đời
Rồi hồn thiêng sông núi im trôi trên giòng Hát Giang
Mộng chìm sâu trong tối, nước non thêm những lầm than!
2. Mượt mà áo dài, nét cao sang em là hoa hậu
Tỏ mờ ánh đềm, áo lung linh với nàng ca sĩ
Thời vào trung học, em thanh tân tỏa sáng hoa khôi
Chờ một tơ chừng mẹ cho thêm vài chiếc áo dài
Em đi ra phố có biết đâu trong mắt thiên hạ nhìn
Áo thắt eo dậy thì áo thời nay
Dù trời thái hòa, vẫn đau thương (nên) áo bỏ quê nhà.
Vượt trùng dương rộng, áo lênh đênh phơi tà trên sóng
Vào được bến bờ, ôi tang thương vạt trước thân sau
Lòng mình quê người! Hai mươi năm tưởng rằng mới đó
Áo khóc thân lưu vong. Nhớ lúc xưa bên me
Áo đua bay theo trăm hoa đêm hội hè
Dù cuộc đời xô tới xô lui, em về nơi nào
Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau
* Áo khóc thân lưu vong Nhớ lúc xưa bên me
Áo đua bay theo trăm hoa đêm hội hè
Dù cuộc đời xô tới xô lui, em về nơi nào
Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau
Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau
Nhìn màu tươi đậm sẽ biết [A] em đang buồn hay [Em] vui
Một thời non [F] dại chung quanh [Am] em màu [C] trắng thơ [G] ngây
Để chiều hôm [D] nào anh say [Bm] sưa nhìn áo em [Em] bay [D][Em]
Nhưng em có [C] biết, chiếc áo [D] em đổi [G] thay qua [Bm] từng thời [E]
Chiếc áo [Am] em vui buồn [D] vẫn đầy [Em] vơi
Dù người sang [Em] trọng dẫu em [Am] tôi sống đời quê [Em] mùa
Dù gì dẫu gì miễn sao [A] em thơm lành tấm [Em] áo
Từng mùa hy [F] vọng, sau mưa [Am] đông trời [C] nắng cho [G] xuân
Dập dìu áo [D] màu đêm reo [Bm] vui giày guốc tưng [Em] bừng [D][Em]
Ai xinh xắn [C] quá, áo tứ [D] thân ngồi [G] ca Quan [Bm] Họ [E]
Áo thắt [Am] lưng lụa đào [D] áo đời [Em] xưa
Hẹn tình chung [Em] tình, thế gian [Am] ca Áo Nàng Tô [Em] Thị
Chờ người không về, áo ôm [A] con hóa thành tượng [Em] đá
Hận thù Tô [F] Định đem quân [Am] sang dày [C] xéo quê [G] ta
Lời nguyền vang [D] vọng, gươm anh [Bm] thư một trời sáng [E] lóa
[E] Áo phất trên lưng [G#m] voị [C#m] Tiếng thét đêm Mê [A] Linh
đã nêu uy danh Trưng [B7] Vương qua nghìn đời
[Am] Rồi hồn thiêng sông [Em] núi im [C] trôi trên giòng Hát [Em] Giang
[Bm] Mộng chìm sâu trong [F#m] tối, nước [Bm] non thêm những lầm [Em] than!
2. Mượt mà áo [Em] dài, nét cao [Am] sang em là hoa [Em] hậu
Tỏ mờ ánh đềm, áo lung [A] linh với nàng ca [Em] sĩ
Thời vào trung [F] học, em thanh [Am] tân tỏa [C] sáng hoa [G] khôi
Chờ một tơ [D] chừng mẹ cho [Bm] thêm vài chiếc áo [Em] dài
Em đi ra [C] phố có biết [D] đâu trong [G] mắt thiên hạ [Bm] nhìn [E]
Áo thắt [Am] eo dậy [D] thì áo thời [Em] nay
Dù trời thái [Em] hòa, vẫn đau [Am] thương (nên) áo bỏ quê [Em] nhà.
Vượt trùng dương rộng, áo lênh [Am] đênh phơi tà trên [Em] sóng
Vào được bến [F] bờ, ôi tang [Am] thương vạt [C] trước thân [G] sau
Lòng mình quê [D] người! Hai mươi [Bm] năm tưởng rằng mới [E] đó
[E] Áo khóc thân lưu [G#m] vong. [C#m] Nhớ lúc xưa bên [A] me
Áo đua bay theo trăm [B7] hoa đêm hội hè
[Am] Dù cuộc đời xô [Em] tới xô [C] lui, em về nơi [Em] nào
[Bm] Đừng để em với [F#m] áo xót [Bm] xa chia lìa tình [Em] nhau
* [E] Áo khóc thân lưu [G#m] vong [C#m] Nhớ lúc xưa bên [A] me
Áo đua bay theo trăm [B7] hoa đêm hội hè
[Am] Dù cuộc đời xô [Em] tới xô [C] lui, em về nơi [Em] nào
[Bm] Đừng để em với [F#m] áo xót [Bm] xa chia lìa tình [Em] nhau
[Bm] Đừng để em với [F#m] áo xót [Bm] xa chia lìa tình [Em] nhau