Một khi đã không còn sự lựa chọn Thì hai chúng ta không còn gì luyến tiếc Bởi chúng ta đã không hiểu nhau Và sống cho nhau.
Một lần cuối xin em được một lần Một nụ hôn tràn đầy đau thương Để đến khi rời xa đêm xuống Em mong, em nhớ anh
Đêm, em từng đêm ngóng trông Qua bao ngày dài nhung nhớ em không thể quên kí ức Bao năm sống bên anh
[ĐK: ] Một lần lầm lỡ một lần đổi thay Một lần lầm lỡ một lần chia lìa Phải làm sao giờ đây để nỗi đau vùi sâu Đánh cắp hết lý trí đam mê.
Lại một lần nữa một lần nặng nợ Lại một lần nữa một lần tuyệt vọng Phải đứng lên tìm ra lối thoát Quên đi bao sầu đau trong tim
== DẠO NHẠC ==
Một khi đã không còn sự lựa chọn Thì hai chúng ta không còn gì luyến tiếc Bởi chúng ta đã không hiểu nhau Và sống cho nhau.
Một lần cuối xin em được một lần Một nụ hôn tràn đầy đau thương Để đến khi rời xa đêm xuống Em mong, em nhớ anh
Đêm, em từng đêm ngóng trông Qua bao ngày dài nhung nhớ em không thể quên kí ức Bao năm sống bên anh
[ĐK: ] Một lần lầm lỡ một lần đổi thay Một lần lầm lỡ một lần chia lìa Phải làm sao giờ đây để nỗi đau vùi sâu Đánh cắp hết lý trí đam mê.
Lại một lần nữa một lần nặng nợ Lại một lần nữa một lần tuyệt vọng Phải đứng lên tìm ra lối thoát Quên đi bao sầu đau trong tim
== HẾT BÀI ==
1. Một khi đã không còn sự lựa chọn
Thì hai chúng ta không còn gì luyến tiếc
Bởi chúng ta đã không hiểu nhau
Và sống cho nhau.
2. Một lần cuối xin em được một lần
Một nụ hôn tràn đầy đau thương
Để đến khi rời xa đêm xuống
Em mong, em nhớ anh
3. Đêm, em từng đêm ngóng trông
Qua bao ngày dài nhung nhớ
em không thể quên kí ức
Bao năm sống bên anh
[ĐK: ] Một lần lầm lỡ một lần đổi thay
Một lần lầm lỡ một lần chia lìa
Phải làm sao giờ đây để nỗi đau vùi sâu
Đánh cắp hết lý trí đam mê.
Lại một lần nữa một lần nặng nợ
Lại một lần nữa một lần tuyệt vọng
Phải đứng lên tìm ra lối thoát
Quên đi bao sầu đau trong tim
Xin đừng người [D] hỡi xin người đừng nói yêu [G] tôi
Dại khờ ngày [Dm] xưa, một [E7] phút con tim yếu [Am] mềm
Chẳng còn ngây [B7] thơ , tin vào tình yêu lần [Em] nữa.
2. Một lần lầm [Em] lỡ, tâm hồn đã quá mong [Am] manh
Để lại một [D] vết thương lòng chẳng dễ phôi [G] phai
Tôi sợ tình [Dm] yêu sợ, [E7] lắm đón đưa ân [Am] cần
Rồi người quay [B7] lưng , ra đi để tôi một [Em] mình.
ĐK : Đừng [Em] đến bên tôi người [C] hỡi, đừng [B] nói yêu tôi người [Em] ơi
Vì [Am] trái tim tôi lạnh giá, chôn [D] sâu muôn vàn niềm [G] đau
Đừng [Em] đón đưa chi người [C] hỡi, đừng [B] thiết tha chi người [Em] ơi
Chẳng [Am] muốn yêu ai lần [B7] nữa , để thêm một lần buồn [Em] vương.
3. Qua rồi ngày [Em] tháng mơ mộng thuở mới yêu [Am] đương
Môi hồng giờ [D] đã phai rồi chăng thiết tô [G] son
Xin đưng người [Dm] ơi , đừng [E7] nói chi câu êm [Am] đềm
Hãy để tình [B7] tôi ngủ yên theo dòng thời [Em] gian.