Thôi một ngày đã xa Thôi một ngày chóng qua Thân ta chiếc lá thu rơi muộn màng.
Ta vẫn còn ngồi đây Ôm chiều vàng nhạt nắng Chơi vơi trống vắng bên dòng thời gian.
Thôi một ngày đã xa Cho phận người xót xa Lênh đênh kiếp sống đau thương nhục nhằn
Nghe cõi hồn tàn phai Khi dòng đời từng phút Tan nhanh trong nắng ban chiều mỏng manh.
[ĐK: ] Xuân không làm đổi thay Không mang niềm tươi sáng Chỉ bạc phai mái tóc Làm héo gầy bờ vai.
Ta ru đời phù sinh Mơ một lần hóa kiếp Được làm thân sỏi đá Mặc dòng đời cuồng quay.
Sao buồn còn đón đưa Trên mảnh hồn gió mưa Cho cơn giá buốt vây quanh tình mình.
Ta sẽ còn gì đây Khi mặt trời vội bỏ ra đi Không tiếng kinh cầu biệt ly.
== DẠO NHẠC ==
Thôi một ngày đã xa Thôi một ngày chóng qua Thân ta chiếc lá thu rơi muộn màng.
Ta vẫn còn ngồi đây Ôm chiều vàng nhạt nắng Chơi vơi trống vắng bên dòng thời gian.
Thôi một ngày đã xa Cho phận người xót xa Lênh đênh kiếp sống đau thương nhục nhằn
Nghe cõi hồn tàn phai Khi dòng đời từng phút Tan nhanh trong nắng ban chiều mỏng manh.
[ĐK: ] Xuân không làm đổi thay Không mang niềm tươi sáng Chỉ bạc phai mái tóc Làm héo gầy bờ vai.
Ta ru đời phù sinh Mơ một lần hóa kiếp Được làm thân sỏi đá Mặc dòng đời cuồng quay.
Sao buồn còn đón đưa Trên mảnh hồn gió mưa Cho cơn giá buốt vây quanh tình mình.
Ta sẽ còn gì đây Khi mặt trời vội bỏ ra đi Không tiếng kinh cầu biệt ly.
== HẾT BÀI ==
1. Thôi một ngày đã xa
Thôi một ngày chóng qua
Thân ta chiếc lá thu rơi muộn màng.
Ta vẫn còn ngồi đây
Ôm chiều vàng nhạt nắng
Chơi vơi trống vắng bên dòng thời gian.
2. Thôi một ngày đã xa
Cho phận người xót xa
Lênh đênh kiếp sống đau thương nhục nhằn
Nghe cõi hồn tàn phai
Khi dòng đời từng phút
Tan nhanh trong nắng ban chiều mỏng manh.
[ĐK: ]
Xuân không làm đổi thay
Không mang niềm tươi sáng
Chỉ bạc phai mái tóc
Làm héo gầy bờ vai.
Ta ru đời phù sinh
Mơ một lần hóa kiếp
Được làm thân sỏi đá
Mặc dòng đời cuồng quay.
3. Sao buồn còn đón đưa
Trên mảnh hồn gió mưa
Cho cơn giá buốt vây quanh tình mình.
Ta sẽ còn gì đây
Khi mặt trời vội bỏ ra đi
Không tiếng kinh cầu biệt ly.
Thôi [E7] một ngày chóng [Am] qua
Thân ta chiếc [Dm] lá thu [E7] rơi muộn màng.
[Am] Ta vẫn còn ngồi [Dm] đây
Ôm chiều vàng nhạt [E7] nắng
Chơi [F] vơi trống vắng bên [Dm] dòng thời [E7] gian.
2. [Am] Thôi một ngày đã xa
Cho [E7] phận người xót [Am] xa
Lênh đênh kiếp [Dm] sống đau [E7] thương nhục nhằn
[Am] Nghe cõi hồn tàn [Dm] phai
Khi dòng đời từng [E7] phút
Tan [F] nhanh trong nắng ban [Dm] chiều mỏng [Am] manh.
[ĐK: ]
[C] Xuân không làm đổi [Am] thay
[E7] Không mang niềm tươi sáng
[Dm] Chỉ bạc phai mái tóc
Làm héo gầy bờ [G] vai.
[C] Ta ru đời phù [Am] sinh
[E7] Mơ một lần hóa kiếp
[G] Được làm thân sỏi [Dm] đá
Mặc dòng đời cuồng [G] quay.
3. [Am] Sao buồn còn đón đưa
Trên [E7] mảnh hồn gió [Am] mưa
Cho cơn giá [Dm] buốt vây [E7] quanh tình mình.
[Am] Ta sẽ còn gì [Dm] đây
Khi mặt trời vội [E7] bỏ ra [F] đi
Không tiếng kinh [E7] cầu biệt [Am] ly.