Mong có em về mùa hoa phượng tím Xem nắng ban trưa lướt trên cành mềm Để rồi từng đêm thanh vắng Ngoài trời vầng trăng soi sáng Màu hoa mong manh dịu dàng lìa cành khi hóa kiếp nơi trần gian
Trên những con đường mình đi ngày ấy Hoa tím theo nhau thướt tha rụng đầy Đời hoa từng mùa xa cách Lòng người nghiệp duyên chưa hết Còn đi bên nhau từ khi hoa kia phai sắc sớm hơn đời ta.
[ĐK: ] Phượng tím qua ngày tháng hạ Cây lá thôi nở hoa Phượng vĩ xưa mùa nắng hạ Khoe sắc trên đường qua
Cho hết xuân này còn hoa phượng tím Nhưng đến sang thu biết đâu mà tìm Từng ngày chờ đây anh nhớ Chặng đường mình hay đi đó Để em trông lên, trong khóe mắt ấy anh thấy biết bao vần thơ.
== DẠO NHẠC ==
Mong có em về mùa hoa phượng tím Xem nắng ban trưa lướt trên cành mềm Để rồi từng đêm thanh vắng Ngoài trời vầng trăng soi sáng Màu hoa mong manh dịu dàng lìa cành khi hóa kiếp nơi trần gian
Trên những con đường mình đi ngày ấy Hoa tím theo nhau thướt tha rụng đầy Đời hoa từng mùa xa cách Lòng người nghiệp duyên chưa hết Còn đi bên nhau từ khi hoa kia phai sắc sớm hơn đời ta.
[ĐK: ] Phượng tím qua ngày tháng hạ Cây lá thôi nở hoa Phượng vĩ xưa mùa nắng hạ Khoe sắc trên đường qua
Cho hết xuân này còn hoa phượng tím Nhưng đến sang thu biết đâu mà tìm Từng ngày chờ đây anh nhớ Chặng đường mình hay đi đó Để em trông lên, trong khóe mắt ấy anh thấy biết bao vần thơ.
== HẾT BÀI ==
1. Mong có em về mùa hoa phượng tím
Xem nắng ban trưa lướt trên cành mềm
Để rồi từng đêm thanh vắng
Ngoài trời vầng trăng soi sáng
Màu hoa mong manh dịu dàng lìa cành khi hóa kiếp nơi trần gian
2. Trên những con đường mình đi ngày ấy
Hoa tím theo nhau thướt tha rụng đầy
Đời hoa từng mùa xa cách
Lòng người nghiệp duyên chưa hết
Còn đi bên nhau từ khi hoa kia phai sắc sớm hơn đời ta.
[ĐK: ]
Phượng tím qua ngày tháng hạ
Cây lá thôi nở hoa
Phượng vĩ xưa mùa nắng hạ
Khoe sắc trên đường qua
3. Cho hết xuân này còn hoa phượng tím
Nhưng đến sang thu biết đâu mà tìm
Từng ngày chờ đây anh nhớ
Chặng đường mình hay đi đó
Để em trông lên, trong khóe mắt ấy anh thấy biết bao vần thơ.
Xem nắng ban [G] trưa lướt trên cành [C] mềm
Để rồi từng đêm thanh vắng
Ngoài [Am] trời vầng trăng soi [F] sáng
Màu [Dm] hoa mong manh dịu [F] dàng lìa cành khi hóa kiếp nơi trần [C] gian
2. Trên những con đường mình đi ngày [C] ấy
Hoa tím theo [G] nhau thướt tha rụng [C] đầy
Đời hoa từng mùa xa cách
Lòng [Am] người nghiệp duyên chưa [F] hết
Còn [Dm] đi bên nhau từ [F] khi hoa kia phai sắc sớm hơn đời [C] ta.
[ĐK: ]
Phượng tím qua ngày [Cm] tháng hạ
Cây [Fm] lá thôi nở [Cm] hoa
Phượng vĩ xưa mùa [Gm] nắng hạ
Khoe [Cm] sắc trên đường [Gm] qua
3. Cho hết xuân này còn hoa phượng [C] tím
Nhưng đến sang [G] thu biết đâu mà [C] tìm
Từng ngày chờ đây anh nhớ
Chặng [Am] đường mình hay đi [F] đó
Để [Dm] em trông lên, trong khóe [F] mắt ấy anh thấy biết bao vần [C] thơ.