Mùa Thương Xóm Đạo

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Boléro || Đơn ca:

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Trương Nam Tuấn: F#
  • Tùng Anh: E
  • Ngọc Phụng: D

Anh nhớ một chiều xưa đưa em về xóm nhỏ trời lất phất mưa bay Ngại ngùng em chợt nói em trốn mẹ đi chơi Giờ thánh lễ đến rồi anh về mai lại tới.

Anh ngắt một nụ hoa trao em rồi giã từ lòng quyến luyến bâng khuâng Từng hồi chuông thánh lễ sương xuống đồi thông xa Thành phố cũng lên đèn ôi mùa Giáng sinh về.

[ĐK: ] Em tựa như thánh nữ trong đời anh tối tăm Anh là loài yêu ma vừa biết yêu lần đầu Anh quỳ anh sám hối trong lời kinh nhỏ bé Xin tình đừng phôi pha Ôi giông bão cuộc đời đã cướp em đi rồi Anh lệ buồn thương thân mang thập giá lưu đày Nhớ em.

Khi mái đầu bạc phai anh quay về xóm đạo giờ thánh lễ Noel Nhìn từng đôi từng lứa nơi giáo đường năm xưa Lòng nhớ tới em nhiều anh buồn như đồi vắng.

Thương phố buồn ngàn thông thương tình xưa bé dại giờ thoáng giấc mơ qua Đà Lạt sương mờ lối sương ướt lạnh vai anh Còn mãi dáng em hiền trong mùa thánh huy hoàng.

== DẠO NHẠC ==

Anh nhớ một chiều xưa đưa em về xóm nhỏ trời lất phất mưa bay Ngại ngùng em chợt nói em trốn mẹ đi chơi Giờ thánh lễ đến rồi anh về mai lại tới.

Anh ngắt một nụ hoa trao em rồi giã từ lòng quyến luyến bâng khuâng Từng hồi chuông thánh lễ sương xuống đồi thông xa Thành phố cũng lên đèn ôi mùa Giáng sinh về.

[ĐK: ] Em tựa như thánh nữ trong đời anh tối tăm Anh là loài yêu ma vừa biết yêu lần đầu Anh quỳ anh sám hối trong lời kinh nhỏ bé Xin tình đừng phôi pha Ôi giông bão cuộc đời đã cướp em đi rồi Anh lệ buồn thương thân mang thập giá lưu đày Nhớ em.

Khi mái đầu bạc phai anh quay về xóm đạo giờ thánh lễ Noel Nhìn từng đôi từng lứa nơi giáo đường năm xưa Lòng nhớ tới em nhiều anh buồn như đồi vắng.

Thương phố buồn ngàn thông thương tình xưa bé dại giờ thoáng giấc mơ qua Đà Lạt sương mờ lối sương ướt lạnh vai anh Còn mãi dáng em hiền trong mùa thánh huy hoàng.

== HẾT BÀI ==

1. Anh nhớ một chiều xưa đưa em về xóm nhỏ trời lất phất mưa bay
Ngại ngùng em chợt nói em trốn mẹ đi chơi
Giờ thánh lễ đến rồi anh về mai lại tới.

Anh ngắt một nụ hoa trao em rồi giã từ lòng quyến luyến bâng khuâng
Từng hồi chuông thánh lễ sương xuống đồi thông xa
Thành phố cũng lên đèn ôi mùa Giáng sinh về.

[ĐK: ] 
Em tựa như thánh nữ trong đời anh tối tăm
Anh là loài yêu ma vừa biết yêu lần đầu
Anh quỳ anh sám hối trong lời kinh nhỏ bé
Xin tình đừng phôi pha
Ôi giông bão cuộc đời đã cướp em đi rồi
Anh lệ buồn thương thân mang thập giá lưu đày
Nhớ em.

2. Khi mái đầu bạc phai anh quay về xóm đạo giờ thánh lễ Noel
Nhìn từng đôi từng lứa nơi giáo đường năm xưa
Lòng nhớ tới em nhiều anh buồn như đồi vắng.

Thương phố buồn ngàn thông thương tình xưa bé dại giờ thoáng giấc mơ qua
Đà Lạt sương mờ lối sương ướt lạnh vai anh
Còn mãi dáng em hiền trong mùa thánh huy hoàng.

1. Anh nhớ một chiều [F] xưa đưa em về xóm [Am] nhỏ trời [Bb] lất phất mưa [F] bay
Ngại ngùng em chợt [Bb] nói em trốn mẹ đi [Am] chơi
Giờ [D7] thánh lễ đến [Gm] rồi anh [C7] về mai lại [F] tới.

Anh ngắt một nụ [F] hoa trao em rồi giã [Am] từ lòng [Bb] quyến luyến bâng [F] khuâng
Từng hồi chuông thánh [Bb] lễ sương xuống đồi thông [Am] xa
Thành [D7] phố cũng lên [Gm] đèn ôi [C7] mùa Giáng sinh [F] về.

[ĐK: ] 
Em tựa như thánh [Fm] nữ trong đời anh tối [Gm] tăm
Anh là loài yêu [C7] ma vừa biết yêu lần [Fm] đầu
Anh [F7] quỳ anh sám [Bbm] hối trong lời kinh nhỏ [Ebm] bé
Xin tình đừng phôi [F] pha
Ôi giông bão cuộc [Gm] đời đã cướp em đi [Dm] rồi
Anh lệ buồn thương [F] thân mang thập giá lưu [Bb] đày
[Bbm] Nhớ [C7] em.

2. Khi mái đầu bạc [F] phai anh quay về xóm [Am] đạo giờ [Bb] thánh lễ [F] Noel
Nhìn từng đôi từng [Bb] lứa nơi giáo đường năm [Am] xưa
Lòng [D7] nhớ tới em [Gm] nhiều anh [C7] buồn như đồi [F] vắng.

Thương phố buồn ngàn [F] thông thương tình xưa bé [Am] dại giờ [Bb] thoáng giấc mơ [F] qua
Đà Lạt sương mờ [Bb] lối sương ướt lạnh vai [Am] anh
Còn [D7] mãi dáng em [Gm] hiền trong [C7] mùa thánh huy [F] hoàng.