Đã mười năm rồi, mỗi độ ngắm thu sang Tâm hồn cô quạnh, gót mòn bước lang thang Khối tình phai tàn, trời sao nỡ bắt vương mang Duyên phận bẽ bàng, lệ rơi ướt đẫm chứa chan.
Đã mười năm rồi, ngỡ rằng đã phôi pha Kỷ niệm chôn vùi, theo người ở phương xa Trở về góp nhặt, mảnh tình vỡ đôi ta Kết lại khối sầu, để hồn nổi phong ba.
[ĐK: ] Mười năm trước em đành gom thương nhớ Bỏ ra đi để lại bao ước mơ Dĩ vãng buồn phím đàn nắn nót cung tơ Tịch liêu nhạc ru tan vỡ ngấn lệ tình lỡ, bơ vơ.
Đã mười năm rồi, quen cùng với thương đau Cho dù mặn nồng, mai này cũng xa nhau Ước thề không trọn hẹn em đến kiếp mai sau Đã mười năm rồi, mười năm lệ đắng em ơi.
== DẠO NHẠC ==
Đã mười năm rồi, mỗi độ ngắm thu sang Tâm hồn cô quạnh, gót mòn bước lang thang Khối tình phai tàn, trời sao nỡ bắt vương mang Duyên phận bẽ bàng, lệ rơi ướt đẫm chứa chan.
Đã mười năm rồi, ngỡ rằng đã phôi pha Kỷ niệm chôn vùi, theo người ở phương xa Trở về góp nhặt, mảnh tình vỡ đôi ta Kết lại khối sầu, để hồn nổi phong ba.
[ĐK: ] Mười năm trước em đành gom thương nhớ Bỏ ra đi để lại bao ước mơ Dĩ vãng buồn phím đàn nắn nót cung tơ Tịch liêu nhạc ru tan vỡ ngấn lệ tình lỡ, bơ vơ.
Đã mười năm rồi, quen cùng với thương đau Cho dù mặn nồng, mai này cũng xa nhau Ước thề không trọn hẹn em đến kiếp mai sau Đã mười năm rồi, mười năm lệ đắng em ơi.
== HẾT BÀI ==
1. Đã mười năm rồi, mỗi độ ngắm thu sang
Tâm hồn cô quạnh, gót mòn bước lang thang
Khối tình phai tàn, trời sao nỡ bắt vương mang
Duyên phận bẽ bàng, lệ rơi ướt đẫm chứa chan.
2. Đã mười năm rồi, ngỡ rằng đã phôi pha
Kỷ niệm chôn vùi, theo người ở phương xa
Trở về góp nhặt, mảnh tình vỡ đôi ta
Kết lại khối sầu, để hồn nổi phong ba.
[ĐK: ]
Mười năm trước em đành gom thương nhớ
Bỏ ra đi để lại bao ước mơ
Dĩ vãng buồn phím đàn nắn nót cung tơ
Tịch liêu nhạc ru tan vỡ ngấn lệ tình lỡ, bơ vơ.
3. Đã mười năm rồi, quen cùng với thương đau
Cho dù mặn nồng, mai này cũng xa nhau
Ước thề không trọn hẹn em đến kiếp mai sau
Đã mười năm rồi, mười năm lệ đắng em ơi.
Tâm hồn cô [A7] quạnh, gót mòn bước lang [Dm] thang [D7]
Khối tình phai [Gm] tàn, trời sao nỡ bắt vương [C] mang
Duyên phận bẽ [A7] bàng, lệ rơi ướt đẫm chứa [Bb] chan. [A7]
2. Đã mười năm [Dm] rồi, ngỡ rằng đã phôi [C] pha
Kỷ niệm chôn [A7] vùi, theo người ở phương [Dm] xa [D7]
Trở về góp [Gm] nhặt, mảnh tình vỡ đôi [C] ta
Kết lại khối [A7] sầu, để hồn nổi phong [Dm]ba.
[ĐK: ]
Mười năm [Dm] trước em [F] đành gom thương [Bb] nhớ
Bỏ ra [A7] đi để lại bao ước [Dm] mơ [D7]
Dĩ vãng [Gm] buồn phím đàn nắn nót cung [F] tơ
Tịch liêu nhạc ru tan [A7] vỡ ngấn lệ tình lỡ, bơ [Dm] vơ.
3. Đã mười năm [Dm] rồi, quen cùng với thương [C] đau
Cho dù mặn [A7] nồng, mai này cũng xa [Dm] nhau [D7]
Ước thề không [Gm] trọn hẹn em đến kiếp mai [C] sau
Đã mười năm [A7] rồi, mười năm lệ đắng em [Dm] ơi.