Vùng đất sinh ra con người Con người làm vùng đất đẹp hơn Kìa gió sông Cu Đê thổi Thổi bay tóc em thơm thơm.
Kìa nắng Bà Nà Mặn như mồ hôi em Rơi rơi rơi rơi cho lúa chiều vàng.
Hòa Vang chiều rất thơ Có những cánh cò thực như mơ Như chuyện xưa ngoại tôi vẫn kể.
Hòa Vang đâu có xa Hòa Vang hát tình ca Bằng ánh mắt thiện lành ám ảnh.
Cơn gió chiều tiếng sáo diều mênh mang Như mãi gọi thôi thúc gọi người về.
== DẠO NHẠC ==
Vùng đất sinh ra con người Con người làm vùng đất đẹp hơn Kìa gió sông Cu Đê thổi Thổi bay tóc em thơm thơm.
Kìa nắng Bà Nà Mặn như mồ hôi em Rơi rơi rơi rơi cho lúa chiều vàng.
Hòa Vang chiều rất thơ Có những cánh cò thực như mơ Như chuyện xưa ngoại tôi vẫn kể.
Hòa Vang đâu có xa Hòa Vang hát tình ca Bằng ánh mắt thiện lành ám ảnh.
Cơn gió chiều tiếng sáo diều mênh mang Như mãi gọi thôi thúc gọi người về.
== HẾT BÀI ==
Vùng đất sinh ra con người
Con người làm vùng đất đẹp hơn
Kìa gió sông Cu Đê thổi
Thổi bay tóc em thơm thơm.
Kìa nắng Bà Nà
Mặn như mồ hôi em
Rơi rơi rơi rơi cho lúa chiều vàng.
Hòa Vang chiều rất thơ
Có những cánh cò thực như mơ
Như chuyện xưa ngoại tôi vẫn kể.
Hòa Vang đâu có xa
Hòa Vang hát tình ca
Bằng ánh mắt thiện lành ám ảnh.
Cơn gió chiều tiếng sáo diều mênh mang
Như mãi gọi thôi thúc gọi người về.
Con [A7] người làm vùng đất đẹp [Dm] hơn
Kìa [G] gió sông Cu Đê thổi
Thổi bay tóc em thơm [E7] thơm.
Kìa [Dm] nắng Bà Nà
Mặn [G] như mồ hôi [C] em
Rơi [Dm] rơi rơi rơi cho [E7] lúa chiều [Am] vàng.
Hòa [C] Vang chiều rất thơ
Có những cánh [Dm] cò thực như mơ
Như chuyện [E7] xưa ngoại tôi vẫn [Am] kể.
Hòa [C] Vang đâu có xa
Hòa [A7] Vang hát tình ca
Bằng ánh [Dm] mắt thiện lành ám [E7] ảnh.
Cơn gió [Am] chiều tiếng sáo [F] diều mênh [Dm] mang
Như mãi [Am] gọi thôi thúc [F] gọi [E7] người [Am] về.