Ngày hôm qua là thế, chìm khuất trong mưa xóa nhòa, Nhìn em đi lặng lẽ qua những buồn vui, Ngày hôm qua là thế từ tháng năm cũ tìm về, Tìm trong em nụ hôn quên lãng đầu tiên...
Ðợi em qua đường phố thao thức, cả gió mưa cũng dịu dàng, Ngày hôm qua, dù nắng bôi xóa, dù mưa còn rơi, Ngày hôm qua là thế biển tiễn đưa cánh buồm về, Ngày hôm qua dù sao tôi đã chờ mong...
[ĐK: ] Một sớm mai nắng, về trên hàng cây và gió tha thiết, Chỉ có em biết nơi nào, đại dương vẫn khát khao, Chỉ có em biết từng đêm, từng đêm tỉnh giấc, Chợt thấy ta giữa xa lạ, nơi nào...
== DẠO NHẠC ==
Vàng phai đi mùa thu, để lá hoa hết phiền muộn, Ở ngoài kia, còn có mây trắng trời xanh, Ngày hôm qua mình đã mơ ước, một ước mơ dẫu bình thường, Ngồi bên em hoàng hôn đâu đó rụng rơi...
[ĐK: ] Một sớm mai nắng, về trên hàng cây và gió tha thiết, Chỉ có em biết nơi nào, đại dương vẫn khát khao, Chỉ có em biết từng đêm, từng đêm tỉnh giấc, Chợt thấy ta giữa xa lạ, nơi nào...
* Ngày hôm qua cạn lối, chỉ có anh trước biển rộng, Chợt nhận ra mình cô đơn giữa đời nhau... ** Ngày hôm qua cạn lối, chỉ có anh trước biển rộng, Chợt nhận ra mình cô đơn giữa... đời.. nhau......
== HẾT BÀI ==
[C] Nhìn em đi lặng [B7] lẽ qua những [Em] buồn vui
Ngày hôm qua là thế từ [Am] tháng năm cũ tìm về
Tìm trong em nụ [B7] hôn quên lãng [Em] đầu tiên
Ðợi em qua đường phố thao thức, cả [Am] gió mưa cũng dịu dàng
[C] Ngày hôm qua, dù [B7] nắng bôi xóa, dù [Em] mưa còn rơi
Ngày hôm qua là thế biển [Am] tiễn đưa cánh buồm về
Ngày hôm qua dù [B7] sao tôi đã [Em] chờ mong
Một [Am] sớm mai nắng, về [D] trên hàng cây và [G] gió tha thiết
Chỉ [C] có em biết nơi [B7] nào, đại dương vẫn [Em] khát khao
Chỉ [Am] có em biết từng [D] đêm, từng đêm [G] tỉnh giấc
Chợt [C] thấy ta giữa [B7] xa lạ, [Em] nơi nào
[Em] Vàng phai đi mùa thu, để [Am] lá hoa hết phiền muộn
[C] Ở ngoài kia, còn [B7] có mây trắng [Em] trời xanh
Ngày hôm qua mình đã mơ ước, một [Am] ước mơ dẫu bình thường
Ngồi bên em hoàng [B7] hôn đâu đó [Em] rụng rơi
[Em] Ngày hôm qua cạn lối, chỉ [Am] có anh trước biển rộng
Chợt nhận ra mình [B7] cô đơn giữa [Em] đời nhau