Một chiều mưa rơi, quê nghèo mái lá tả tơi Mình mẹ quạnh hiu, sớm hôm chái bếp sau hè Lẻ loi u sầu, mong chờ tin con Xót xa canh dài, đêm ngày mẹ ngóng chờ trông.
Bao ngày trôi qua, bão giông ở nơi quê nhà Thân mẹ già, một mình quê xa thức sâu đêm trường Nhớ con xa xứ, day dứt trong lòng mong ngày về thăm.
[ĐK: ] Ầu ơ, hở hơ hơ hờ Lời ru năm xưa giữa đêm trăng buồn se khắc lòng con Từng lời nỉ non, dáng mẹ hao mòn Héo hon thân xác, cho con được giấc ngủ ngon.
À ơi, hờ hơ hớ hơ Giờ đây phương xa nơi quê nhà mẹ có khỏe không? Nỗi đau trong lòng, từng ngày nặng mang Chén cơm bát nước không có người nào dâng.
Quê nghèo đơn sơ, kỷ niệm tàn theo giấc mơ Bao câu thơ mái tranh im lìm Con mãi đi tìm dáng mẹ nơi đâu Mẹ đã không còn chờ trông mỏi mòn.
* Con mãi đi tìm dáng mẹ nơi đâu Để bao nỗi sầu một mình con nhớ mẹ.
== DẠO NHẠC ==
Một chiều mưa rơi, quê nghèo mái lá tả tơi Mình mẹ quạnh hiu, sớm hôm chái bếp sau hè Lẻ loi u sầu, mong chờ tin con Xót xa canh dài, đêm ngày mẹ ngóng chờ trông.
Bao ngày trôi qua, bão giông ở nơi quê nhà Thân mẹ già, một mình quê xa thức sâu đêm trường Nhớ con xa xứ, day dứt trong lòng mong ngày về thăm.
[ĐK: ] Ầu ơ, hở hơ hơ hờ Lời ru năm xưa giữa đêm trăng buồn se khắc lòng con Từng lời nỉ non, dáng mẹ hao mòn Héo hon thân xác, cho con được giấc ngủ ngon.
À ơi, hờ hơ hớ hơ Giờ đây phương xa nơi quê nhà mẹ có khỏe không? Nỗi đau trong lòng, từng ngày nặng mang Chén cơm bát nước không có người nào dâng.
Quê nghèo đơn sơ, kỷ niệm tàn theo giấc mơ Bao câu thơ mái tranh im lìm Con mãi đi tìm dáng mẹ nơi đâu Mẹ đã không còn chờ trông mỏi mòn.
* Con mãi đi tìm dáng mẹ nơi đâu Để bao nỗi sầu một mình con nhớ mẹ.
== HẾT BÀI ==
1. Một chiều mưa rơi, quê nghèo mái lá tả tơi
Mình mẹ quạnh hiu, sớm hôm chái bếp sau hè
Lẻ loi u sầu, mong chờ tin con
Xót xa canh dài, đêm ngày mẹ ngóng chờ trông.
2. Bao ngày trôi qua, bão giông ở nơi quê nhà
Thân mẹ già, một mình quê xa thức sâu đêm trường
Nhớ con xa xứ, day dứt trong lòng mong ngày về thăm.
[ĐK: ]
Ầu ơ, hở hơ hơ hờ
Lời ru năm xưa giữa đêm trăng buồn se khắc lòng con
Từng lời nỉ non, dáng mẹ hao mòn
Héo hon thân xác, cho con được giấc ngủ ngon.
À ơi, hờ hơ hớ hơ
Giờ đây phương xa nơi quê nhà mẹ có khỏe không?
Nỗi đau trong lòng, từng ngày nặng mang
Chén cơm bát nước không có người nào dâng.
3. Quê nghèo đơn sơ, kỷ niệm tàn theo giấc mơ
Bao câu thơ mái tranh im lìm
Con mãi đi tìm dáng mẹ nơi đâu
Mẹ đã không còn chờ trông mỏi mòn.
* Con mãi đi tìm dáng mẹ nơi đâu
Để bao nỗi sầu một mình con nhớ mẹ.
Mình mẹ quạnh [A] hiu, sớm hôm chái bếp sau [Em] hè
Lẻ loi u [D] sầu, mong chờ tin [Bm] con
Xót xa canh [B7] dài, đêm ngày mẹ ngóng chờ [Em] trông.
2. Bao ngày trôi [A] qua, bão giông ở nơi quê [Em] nhà
Thân mẹ [G] già, một mình quê [D] xa thức sâu đêm [G] trường
Nhớ con xa xứ, day dứt trong [B7] lòng mong ngày về [Em] thăm.
[ĐK: ]
Ầu [A] ơ, hở hơ hơ [Em] hờ
Lời ru năm xưa giữa đêm trăng [A] buồn se khắc lòng [G] con
Từng lời nỉ [D] non, dáng mẹ hao [Bm] mòn
Héo hon thân [G] xác, cho con [B7] được giấc ngủ [Em] ngon.
À [A] ơi, hờ hơ hớ [Em] hơ
Giờ đây phương xa nơi quê nhà mẹ có khỏe [G] không?
Nỗi đau trong [D] lòng, từng ngày nặng [Bm] mang
Chén cơm bát [G] nước không [B7] có người nào [Em] dâng.
3. Quê nghèo đơn [A] sơ, kỷ niệm tàn theo giấc [Em] mơ
Bao câu [D] thơ mái tranh im [A] lìm
Con mãi đi [D] tìm dáng mẹ nơi [Bm] đâu
Mẹ đã không [D] còn chờ [B7] trông mỏi [Em] mòn.
* Con mãi đi [D] tìm dáng mẹ nơi [Bm] đâu
Để bao nỗi [B7] sầu một mình con nhớ [Em] mẹ.