Thời gian sẽ chẳng đợi chờ điều gì và cho đến khi ta nhận ra Tình yêu giống một trò đùa dại khờ hay anh quá ngây thơ khi tin vào em Cánh hoa phai tàn kìa tiếng mưa đang rơi lòng bỗng như chơi vơi càng nhớ em không rời Đã hơn hai giờ nhắm mắt nhưng không mơ đầu vẫn đang ngu ngơ chìm đắm trong hững hờ.
Từng cuộc gọi mỗi tối làm sao anh quên kìa giọng nói em còn vương vấn anh Thì thầm đâu đó lời nào bên tai vậy là lời nói yêu em là người nói điêu Là do anh ngây thơ tưởng tình là cơn mơ Là do anh ngây thơ tưởng tình là cơn mơ.
== DẠO NHẠC ==
Thời gian sẽ chẳng đợi chờ điều gì và cho đến khi ta nhận ra Tình yêu giống một trò đùa dại khờ hay anh quá ngây thơ khi tin vào em Cánh hoa phai tàn kìa tiếng mưa đang rơi lòng bỗng như chơi vơi càng nhớ em không rời Đã hơn hai giờ nhắm mắt nhưng không mơ đầu vẫn đang ngu ngơ chìm đắm trong hững hờ.
Từng cuộc gọi mỗi tối làm sao anh quên kìa giọng nói em còn vương vấn anh Thì thầm đâu đó lời nào bên tai vậy là lời nói yêu em là người nói điêu Là do anh ngây thơ tưởng tình là cơn mơ Là do anh ngây thơ tưởng tình là cơn mơ.
== HẾT BÀI ==
Thời gian sẽ chẳng đợi chờ điều gì và cho đến khi ta nhận ra
Tình yêu giống một trò đùa dại khờ hay anh quá ngây thơ khi tin vào em
Cánh hoa phai tàn kìa tiếng mưa đang rơi lòng bỗng như chơi vơi càng nhớ em không rời
Đã hơn hai giờ nhắm mắt nhưng không mơ đầu vẫn đang ngu ngơ chìm đắm trong hững hờ.
Từng cuộc gọi mỗi tối làm sao anh quên kìa giọng nói em còn vương vấn anh
Thì thầm đâu đó lời nào bên tai vậy là lời nói yêu em là người nói điêu
Là do anh ngây thơ tưởng tình là cơn mơ
Là do anh ngây thơ tưởng tình là cơn mơ.
Mình đã gặp [Em] gỡ, và yêu đến bất [Bm] ngờ
[C] Gần nhau khi mới [D] yêu, [Bm] hạnh phúc bao [E7] nhiêu
Cho [Am] đến lúc nhận ra mình [D] khác bao điều.
2. Khi tình yêu [G] lớn, càng dễ tổn thương nhiều [D] hơn
Lắm lúc cảm thấy cô [Em] đơn, khi một trong hai [Bm] giận hờn
Mãi đến hôm [C] nay, hiểu [D] ra điều gì cũng [Bm] sẽ xa tầm [E7] tay
Khi [Am] đã không vì nhau đổi [D] thay.
[ĐK: ]
Một lời chia [G] tay, tại sao tàn nhẫn đến [D] vậy
Chỉ bằng vài [Em] giây, quên đi những gì trước [Bm] đây
Nước mắt chợt [C] ứa, khi [D] em bước đi và [Bm] chẳng nói gì [Em] nữa
Gục [Am] ngã giữa trời mưa, nơi mình thường [D] hẹn hò đón đưa.
Chạy theo cơn [G] mưa, đi tìm em chẳng [D] kịp nữa
Chỉ thêm vết [Em] cứa, bởi em đã không còn [Bm] như lúc xưa
Người mà anh [C] nhớ, là [D] cô gái của ngày [Bm] tháng ấy mộng [Em] mơ
Từ [Am] lâu đã tan vỡ, vì [D] những điều ngây [G] thơ.