Ta ngược đãi đời ta bằng quên lãng Nên tháng ngày dần khuất những dòng trôi Mưa có rơi nắng có phai sương mờ hoài nhung nhớ Ta lang thang về đường phố cũ không quen.
Ta ngược đãi tình ta bằng lạnh nhạt Từng đêm buồn tim gõ nhịp cô đơn Xa xôi quá nên chiều về quên lối Hờn trách hão huyền ta buốt tận tâm can.
Nếu ta biết thương ta dù rất ít Một phút nghĩ về một phút đắn đo Ta sẽ có một quãng đời trọn vẹn Một cuộc tình ngọt đến cuối giọt yêu.
Ta ngược đãi thân ta bằng vô ý Nên bao lần ta hụt hẫng đường xa Có trong ta là con diều bất chấp Sẵn sàng bay dù biết rồi sẽ rơi.
Cho dù rơi vào vùng trời xa lạ Cuộc tình nào ta đã khóc phôi pha.
== DẠO NHẠC ==
Ta ngược đãi đời ta bằng quên lãng Nên tháng ngày dần khuất những dòng trôi Mưa có rơi nắng có phai sương mờ hoài nhung nhớ Ta lang thang về đường phố cũ không quen.
Ta ngược đãi tình ta bằng lạnh nhạt Từng đêm buồn tim gõ nhịp cô đơn Xa xôi quá nên chiều về quên lối Hờn trách hão huyền ta buốt tận tâm can.
Nếu ta biết thương ta dù rất ít Một phút nghĩ về một phút đắn đo Ta sẽ có một quãng đời trọn vẹn Một cuộc tình ngọt đến cuối giọt yêu.
Ta ngược đãi thân ta bằng vô ý Nên bao lần ta hụt hẫng đường xa Có trong ta là con diều bất chấp Sẵn sàng bay dù biết rồi sẽ rơi.
Cho dù rơi vào vùng trời xa lạ Cuộc tình nào ta đã khóc phôi pha.
== HẾT BÀI ==
Ta ngược đãi đời ta bằng quên lãng
Nên tháng ngày dần khuất những dòng trôi
Mưa có rơi nắng có phai sương mờ hoài nhung nhớ
Ta lang thang về đường phố cũ không quen.
Ta ngược đãi tình ta bằng lạnh nhạt
Từng đêm buồn tim gõ nhịp cô đơn
Xa xôi quá nên chiều về quên lối
Hờn trách hão huyền ta buốt tận tâm can.
Nếu ta biết thương ta dù rất ít
Một phút nghĩ về một phút đắn đo
Ta sẽ có một quãng đời trọn vẹn
Một cuộc tình ngọt đến cuối giọt yêu.
Ta ngược đãi thân ta bằng vô ý
Nên bao lần ta hụt hẫng đường xa
Có trong ta là con diều bất chấp
Sẵn sàng bay dù biết rồi sẽ rơi.
Cho dù rơi vào vùng trời xa lạ
Cuộc tình nào ta đã khóc phôi pha.
Nên tháng [Am] ngày dần [A7] khuất những dòng [Dm] trôi
Mưa có [F] rơi nắng có [Dm] phai sương [E7] mờ hoài nhung [F] nhớ [G]
Ta lang thang [C] về đường [E7] phố cũ không [Am] quen.
Ta ngược đãi tình [Dm] ta bằng lạnh [Am] nhạt
Từng đêm buồn tim [G] gõ nhịp cô [F] đơn
Xa xôi [Am] quá nên [G] chiều về quên [C] lối
Hờn trách hão [E7] huyền ta buốt tận tâm [Am] can.
Nếu ta [C] biết thương [Dm] ta dù rất [Am] ít
Một phút nghĩ [E7] về một phút đắn [Am] đo
Ta sẽ [C] có một [F] quãng đời trọn [C] vẹn
Một cuộc [E7] tình ngọt đến cuối giọt [Am] yêu.
Ta ngược đãi thân [Dm] ta bằng vô [F] ý
Nên bao [C] lần ta hụt hẫng đường [E7] xa
Có trong [Dm] ta là [G] con diều bất [C] chấp
Sẵn sàng [E7] bay dù biết rồi sẽ [Am] rơi.
Cho dù [Dm] rơi vào [G] vùng trời xa [C] lạ
Cuộc tình [E7] nào ta đã khóc phôi [Am] pha.