Nhân Tình

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Boléro || Đơn ca:

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Khang Lê: Dm

Chuyện kể rằng khi xưa hoàng hôn xuống có hai người yêu nhau Hẹn gặp nhau bến sông thề yêu nhau trọn kiếp không phai màu Dẫu cho mai này dòng đời lắm bể dâu.

Rồi một ngày hay tin nàng thay đổi bước đi cùng người ta Lòng chàng đau tái tê tìm về nơi bờ bến xưa hôm nào Xót thương cho chàng một mình với dòng sông.

[ĐK: ] Nào ngờ đâu mẹ cha nàng cắt đứt dây tơ Chữ hiếu nặng mang nàng buộc phải xa chàng Có duyên không nợ tình yêu như chiếc lá khô Lá khô tàn rồi tình yêu cũng lụi tàn.

Tình mặn nồng mông lung đành tan vỡ trái ngang là tình nhân Tình nghèo nên mất nhau người đau thương người chết trong tim mình Kiếp duyên không thành mình chờ nhau kiếp sau.

== DẠO NHẠC ==

Chuyện kể rằng khi xưa hoàng hôn xuống có hai người yêu nhau Hẹn gặp nhau bến sông thề yêu nhau trọn kiếp không phai màu Dẫu cho mai này dòng đời lắm bể dâu.

Rồi một ngày hay tin nàng thay đổi bước đi cùng người ta Lòng chàng đau tái tê tìm về nơi bờ bến xưa hôm nào Xót thương cho chàng một mình với dòng sông.

[ĐK: ] Nào ngờ đâu mẹ cha nàng cắt đứt dây tơ Chữ hiếu nặng mang nàng buộc phải xa chàng Có duyên không nợ tình yêu như chiếc lá khô Lá khô tàn rồi tình yêu cũng lụi tàn.

Tình mặn nồng mông lung đành tan vỡ trái ngang là tình nhân Tình nghèo nên mất nhau người đau thương người chết trong tim mình Kiếp duyên không thành mình chờ nhau kiếp sau.

== HẾT BÀI ==

1. Chuyện kể rằng khi xưa hoàng hôn xuống có hai người yêu nhau
Hẹn gặp nhau bến sông thề yêu nhau trọn kiếp không phai màu
Dẫu cho mai này dòng đời lắm bể dâu.

2. Rồi một ngày hay tin nàng thay đổi bước đi cùng người ta
Lòng chàng đau tái tê tìm về nơi bờ bến xưa hôm nào
Xót thương cho chàng một mình với dòng sông.

[ĐK: ] 
Nào ngờ đâu mẹ cha nàng cắt đứt dây tơ
Chữ hiếu nặng mang nàng buộc phải xa chàng
Có duyên không nợ tình yêu như chiếc lá khô
Lá khô tàn rồi tình yêu cũng lụi tàn.

3. Tình mặn nồng mông lung đành tan vỡ trái ngang là tình nhân
Tình nghèo nên mất nhau người đau thương người chết trong tim mình
Kiếp duyên không thành mình chờ nhau kiếp sau.

1. Chuyện kể [Dm] rằng khi xưa hoàng [F] hôn xuống có [C] hai người yêu [Dm] nhau
Hẹn gặp nhau bến [Gm] sông thề yêu [Bb] nhau trọn [C] kiếp không phai [F] màu
Dẫu cho mai [C] này dòng đời lắm bể [A7] dâu.

2. Rồi một [Dm] ngày hay tin nàng thay [F] đổi bước [C] đi cùng người [Dm] ta
Lòng chàng đau tái [Gm] tê tìm về [Bb] nơi bờ [C] bến xưa hôm [F] nào
Xót thương cho [A7] chàng một mình với dòng [Dm] sông.

[ĐK: ] 
Nào ngờ đâu mẹ [Bb] cha [C] nàng cắt đứt dây [Dm] tơ
Chữ hiếu nặng [Gm] mang nàng [Bb] buộc phải xa [Dm] chàng
Có duyên không nợ tình yêu như chiếc lá [Gm] khô
Lá khô tàn [C] rồi tình [A7] yêu cũng lụi [Dm] tàn.

3. Tình mặn [Dm] nồng mông lung đành tan [F] vỡ trái [C] ngang là tình [Dm] nhân
Tình nghèo nên mất [Gm] nhau người đau [Bb] thương người [C] chết trong tim [F] mình
Kiếp duyên không [A7] thành mình chờ nhau kiếp [Dm] sau.