1. Ánh trăng mỏng manh, Khẽ rơi bên thềm, Nhẹ như khúc ca êm đềm... Đóa hoa mùa thu, Xanh ngát hương đêm, Đợi chờ ai trong nỗi nhớ dâng đầy...
Khi màn đêm về trên phố dài, Anh lặng nghe lòng anh nhớ em da diết, Mùa thu qua theo bước chân em đã xa xôi rồi, Để lại đây, một mùa đông lạnh giá...
[ĐK: ] Và anh nhớ, Khoảnh khắc khi anh chìm trong mắt em, Nụ cười hồn nhiên, Trái tim anh bỗng chợt như cháy lên, Những phút giây cồn cào, Nỗi nhớ em dâng trào, Từ trong mơ anh luôn nhắc tên em...
Người yêu hỡi, Hạnh phúc đôi khi nhẹ như gió bay, Lạnh lùng trong đêm, Ánh trăng đang tan dần qua ngón tay, Nụ hoa khép vội vàng, Từng chiếc lá sớm nay, Rơi đầy lối anh về...
== DẠO NHẠC ==
2. Đêm, dòng sông nhìn mây trắng bay, Anh thầm mong thời gian sẽ không lấy mất, Lời yêu thương, Như áng mây trôi cuối nơi chân trời, Để giờ đây chỉ còn anh thầm nhớ...
[ĐK: ] Và anh biết, Lời hứa bên nhau chỉ như giấc mơ, Nhạt nhòa thời gian, Trái tim anh như lặng câm vỡ tan, Trên phím cây dương cầm, Anh nhớ em âm thầm, Chợt nhận ra trên khóe mắt se cay...
Người yêu hỡi, Hạnh phúc đôi khi nhẹ như gió bay, Một lần chia tay, Dẫu bao yêu thương chỉ như khói mây, Trong cơn gió lạnh lùng, Từng chiếc lá sớm nay, Rơi đầy lối anh về, Rơi đầy... lối... anh về...
* (Dẫu bão tố phong ba có qua trong cuộc đời, Thì trọn đời anh vẫn nhớ em...)
Người yêu hỡi, Hạnh phúc đôi khi nhẹ như gió bay, Một lần chia tay, Dẫu bao yêu thương chỉ như khói mây, Trong cơn gió lạnh lùng, Từng chiếc lá sớm nay, Rơi đầy lối anh về... Rơi đầy... lối... anh về......
== HẾT BÀI ==
Ánh trăng mỏng manh,
Khẽ rơi bên thềm,
Nhẹ như khúc ca êm đềm...
Đóa hoa mùa thu,
Xanh ngát hương đêm,
Đợi chờ ai trong nỗi nhớ dâng đầy...
Khi màn đêm về trên phố dài,
Anh lặng nghe lòng anh nhớ em da diết,
Mùa thu qua theo bước chân em đã xa xôi rồi,
Để lại đây, một mùa đông lạnh giá...
[ĐK1: ]
Và anh nhớ,
Khoảnh khắc khi anh chìm trong mắt em,
Nụ cười hồn nhiên,
Trái tim anh bỗng chợt như cháy lên,
Những phút giây cồn cào,
Nỗi nhớ em dâng trào,
Từ trong mơ anh luôn nhắc tên em...
Người yêu hỡi,
Hạnh phúc đôi khi nhẹ như gió bay,
Lạnh lùng trong đêm,
Ánh trăng đang tan dần qua ngón tay,
Nụ hoa khép vội vàng,
Từng chiếc lá sớm nay,
Rơi đầy lối anh về...
2. Đêm, dòng sông nhìn mây trắng bay,
Anh thầm mong thời gian sẽ không lấy mất,
Lời yêu thương,
Như áng mây trôi cuối nơi chân trời,
Để giờ đây chỉ còn anh thầm nhớ...
[ĐK2: ]
Và anh biết,
Lời hứa bên nhau chỉ như giấc mơ,
Nhạt nhòa thời gian,
Trái tim anh như lặng câm vỡ tan,
Trên phím cây dương cầm,
Anh nhớ em âm thầm,
Chợt nhận ra trên khóe mắt se cay...
Người yêu hỡi,
Hạnh phúc đôi khi nhẹ như gió bay,
Một lần chia tay,
Dẫu bao yêu thương chỉ như khói mây,
Trong cơn gió lạnh lùng,
Từng chiếc lá sớm nay,
Rơi đầy lối anh về,
Rơi đầy... lối... anh về...
* Dẫu bão tố phong ba có qua trong cuộc đời,
Thì trọn đời anh vẫn nhớ em...
Người yêu hỡi,
Hạnh phúc đôi khi nhẹ như gió bay,
Một lần chia tay,
Dẫu bao yêu thương chỉ như khói mây,
Trong cơn gió lạnh lùng,
Từng chiếc lá sớm nay,
Rơi đầy lối anh về...
Rơi đầy... lối... anh về......
Sao lánh mặt anh [Dm] hoài để anh từng [Am] ngày ôm nỗi nhớ mênh [C] mông
Dòng sông bao nhiêu [F] nước là [A7] bấy nhiêu ân [Dm] tình anh đã [F] dành cho em [E7] đó
Giận hờn một ngày [Am] dài như mấy đông em biết [F] không?
Sao nỡ để anh [Dm] chờ lỡ yêu dại [Am] khờ nên anh mới tương [C] tư
Vào yêu ai không [F] có những [A7] lúc mang dối [Dm] hờn nhưng hết [E7] rồi lại thương [Am] nhau hơn
Sao [Am] em cứ mãi giận [C] hờn bao lá thư [F] rồi anh cũng [G] ngàn lời phân [C] bua
Mà em không [Dm] thương hay là em quên [Am] hết câu [C] biển hẹn non [E7] thề
Câu đá vàng ngàn đời [Am] chẳng phai
Từng chiều buồn lạnh [Am] lùng ôm nhớ thương tim vấn [F] vương,
Bao kỷ niệm êm [Dm] đềm nhớ em mãi [Am] tìm em yêu ở nơi [C] nao?
Làm sao anh quên [F] hết người [A7] yêu ơi có [Dm] biết anh nơi [E7] này luôn [Am] nhớ em