Một mình nhớ thương vẩn vơ Nhớ thương cơn gió hiu quạnh xưa Từ hè vào thu người còn xốn xang hắt buồn Tựa như hắt hiu lòng khách giang hồ
Nhớ xưa vào mùa thu ấu thơ Lá vàng khô rung rinh gió đưa Có cơn lạnh đầu tiên mát da Mát lòng ta, em bé
Rồi lớn, cơn gió thu về ngỡ ngàng Tình đến làm cho chúng ta vui buồn Lúc thu về là cho ta tình xanh Mùa thu đã in từng vết ân tình
Một mình nhớ thương tình ta Nắng thu xưa ấm vai người mơ Ngả đầu vào nhau ngửi mùi tóc thơm gió lùa Mùa thu đến cho tình ngát hương mùa
Nhớ xưa vào mùa thu ái ân Có trời xanh không chói chang Bước chân vào rừng thu khói lan Lá vàng rơi rơi gót
Tình rất êm ấm khi thu tới giường Tình đến rồi đi cũng như trăng rằm Ánh trăng tàn là đôi ta lìa tan Ngồi thương nhớ thu rồi khóc âm thầm
== DẠO NHẠC ==
Một mình nhớ thương vẩn vơ Nhớ thương cơn gió hiu quạnh xưa Từ hè vào thu người còn xốn xang hắt buồn Tựa như hắt hiu lòng khách giang hồ
Nhớ xưa vào mùa thu ấu thơ Lá vàng khô rung rinh gió đưa Có cơn lạnh đầu tiên mát da Mát lòng ta, em bé
Rồi lớn, cơn gió thu về ngỡ ngàng Tình đến làm cho chúng ta vui buồn Lúc thu về là cho ta tình xanh Mùa thu đã in từng vết ân tình
Một mình nhớ thương tình ta Nắng thu xưa ấm vai người mơ Ngả đầu vào nhau ngửi mùi tóc thơm gió lùa Mùa thu đến cho tình ngát hương mùa
Nhớ xưa vào mùa thu ái ân Có trời xanh không chói chang Bước chân vào rừng thu khói lan Lá vàng rơi rơi gót
Tình rất êm ấm khi thu tới giường Tình đến rồi đi cũng như trăng rằm Ánh trăng tàn là đôi ta lìa tan Ngồi thương nhớ thu rồi khóc âm thầm
== HẾT BÀI ==
1. Một mình nhớ thương vẩn vơ
Nhớ thương cơn gió hiu quạnh xưa
Từ hè vào thu người còn xốn xang hắt buồn
Tựa như hắt hiu lòng khách giang hồ
Nhớ xưa vào mùa thu ấu thơ
Lá vàng khô rung rinh gió đưa
Có cơn lạnh đầu tiên mát da
Mát lòng ta, em bé
Rồi lớn, cơn gió thu về ngỡ ngàng
Tình đến làm cho chúng ta vui buồn
Lúc thu về là cho ta tình xanh
Mùa thu đã in từng vết ân tình
2. Một mình nhớ thương tình ta
Nắng thu xưa ấm vai người mơ
Ngả đầu vào nhau ngửi mùi tóc thơm gió lùa
Mùa thu đến cho tình ngát hương mùa
Nhớ xưa vào mùa thu ái ân
Có trời xanh không chói chang
Bước chân vào rừng thu khói lan
Lá vàng rơi rơi gót
Tình rất êm ấm khi thu tới giường
Tình đến rồi đi cũng như trăng rằm
Ánh trăng tàn là đôi ta lìa tan
Ngồi thương nhớ thu rồi khóc âm thầm
[Dm] Nhớ thương cơn gió [Bb] hiu quạnh [A7] xưa
[Dm] Từ hè vào thu người còn xốn [D7] xang hắt [Gm] buồn
[A7] Tựa như hắt hiu lòng khách giang [Dm] hồ
[D7] Nhớ xưa vào mùa thu [Gm] ấu thơ
[C] Lá vàng khô rung rinh [F] gió đưa
[D7] Có cơn lạnh đầu tiên [Gm] mát da
Mát [Bb] lòng ta, em [A7] bé
Rồi [Dm] lớn, cơn gió thu về ngỡ ngàng
Tình [D7] đến làm cho chúng [Gm] ta vui buồn
[Dm] Lúc thu [D7] về là [Gm] cho ta tình xanh
[A7] Mùa thu đã in từng vết ân [Dm] tình
2. [Dm] Một mình nhớ [D7] thương tình [Gm] ta
[Dm] Nắng thu xưa ấm [Bb] vai người [A7] mơ
[Dm] Ngả đầu vào nhau ngửi mùi tóc [D7] thơm gió [Gm] lùa
[A7] Mùa thu đến cho tình ngát hương [Dm] mùa
[D7] Nhớ xưa vào mùa thu [Gm] ái ân
[C] Có trời xanh không [F] chói chang
[D7] Bước chân vào rừng thu [Gm] khói lan
Lá [Bb] vàng rơi rơi [A7] gót
Tình [Dm] rất êm ấm khi thu tới giường
Tình [D7] đến rồi đi cũng [Gm] như trăng rằm
[Dm] Ánh trăng [D7] tàn là [Gm] đôi ta lìa tan
[A7] Ngồi thương nhớ thu rồi khóc âm [Dm] thầm