Chỉ còn thấy anh trong sương mờ Dòng người tiễn đưa anh về nơi đâu Đeo khăn trắng trên đầu, khóc than âu sầu Người ra đi em ở lại cùng những cơn đau.
Người ơi có nghe em nói không Dậy đi anh chúng ta cùng bước tiếp Có nỗi đau nào, nặng hơn nỗi đau này Người tôi yêu đã ngủ say chẳng thức dậy.
[ĐK: ] Đừng bỏ em người ơi, xin anh đừng mà Đừng để em trong những bơ vơ giữa đất trời thương nhớ Người về nơi chân trời xa, để em nơi đây một mình Ngày nào bên nhau, mà giờ mình em sống với niềm đau.
Cuộc đời em đã tàn phai, sớm hóa điên dại Chẳng một ai có thể thay anh, để lấp đầy khoảng trống Vẫn yêu anh như ngày xưa dẫu anh đã xa rồi Kìa màn sương trắng, có phải anh về không.
Người ơi có nghe em nói không Dậy đi anh chúng ta cùng bước tiếp Có nỗi đau nào, nặng hơn nỗi đau này Người tôi yêu đã ngủ say chẳng thức dậy.
[ĐK: ] Đừng bỏ em người ơi, xin anh đừng mà Đừng để em trong những bơ vơ giữa đất trời thương nhớ Người về nơi chân trời xa, để em nơi đây một mình Ngày nào bên nhau, mà giờ mình em sống với niềm đau.
Cuộc đời em đã tàn phai, sớm hóa điên dại Chẳng một ai có thể thay anh, để lấp đầy khoảng trống Vẫn yêu anh như ngày xưa dẫu anh đã xa rồi Kìa màn sương trắng, có phải anh về không Kìa màn sương trắng, có phải anh về không.
== DẠO NHẠC ==
Chỉ còn thấy anh trong sương mờ Dòng người tiễn đưa anh về nơi đâu Đeo khăn trắng trên đầu, khóc than âu sầu Người ra đi em ở lại cùng những cơn đau.
Người ơi có nghe em nói không Dậy đi anh chúng ta cùng bước tiếp Có nỗi đau nào, nặng hơn nỗi đau này Người tôi yêu đã ngủ say chẳng thức dậy.
[ĐK: ] Đừng bỏ em người ơi, xin anh đừng mà Đừng để em trong những bơ vơ giữa đất trời thương nhớ Người về nơi chân trời xa, để em nơi đây một mình Ngày nào bên nhau, mà giờ mình em sống với niềm đau.
Cuộc đời em đã tàn phai, sớm hóa điên dại Chẳng một ai có thể thay anh, để lấp đầy khoảng trống Vẫn yêu anh như ngày xưa dẫu anh đã xa rồi Kìa màn sương trắng, có phải anh về không.
Người ơi có nghe em nói không Dậy đi anh chúng ta cùng bước tiếp Có nỗi đau nào, nặng hơn nỗi đau này Người tôi yêu đã ngủ say chẳng thức dậy.
[ĐK: ] Đừng bỏ em người ơi, xin anh đừng mà Đừng để em trong những bơ vơ giữa đất trời thương nhớ Người về nơi chân trời xa, để em nơi đây một mình Ngày nào bên nhau, mà giờ mình em sống với niềm đau.
Cuộc đời em đã tàn phai, sớm hóa điên dại Chẳng một ai có thể thay anh, để lấp đầy khoảng trống Vẫn yêu anh như ngày xưa dẫu anh đã xa rồi Kìa màn sương trắng, có phải anh về không Kìa màn sương trắng, có phải anh về không.
== HẾT BÀI ==
1. Chỉ  còn thấy  anh trong sương  mờ
Dòng  người tiễn  đưa anh về nơi  đâu
Đeo  khăn trắng trên  đầu, khóc  than âu  sầu
Người ra  đi em ở  lại cùng những cơn  đau.
2. Người  ơi có  nghe em nói  không
Dậy đi  anh chúng  ta cùng bước  tiếp
 Có nỗi đau  nào, nặng  hơn nỗi đau  này
Người tôi  yêu đã ngủ  say chẳng thức  dậy.
[ĐK: ] 
Đừng bỏ  em người ơi, xin anh đừng  mà
Đừng để em  trong những bơ vơ giữa đất  trời thương nhớ
Người về nơi  chân trời xa, để em nơi  đây một mình
Ngày nào bên  nhau, mà giờ mình em sống với niềm  đau.
Cuộc đời em  đã tàn phai, sớm hóa điên  dại
Chẳng một  ai có thể thay anh, để lấp  đầy khoảng trống
Vẫn yêu anh  như ngày xưa dẫu anh  đã xa rồi
Kìa màn sương  trắng, có phải anh về  không.
2. Người  ơi có  nghe em nói  không
Dậy đi  anh chúng  ta cùng bước  tiếp
 Có nỗi đau  nào, nặng  hơn nỗi đau  này
Người tôi  yêu đã ngủ  say chẳng thức  dậy.
[ĐK: ] 
Đừng bỏ  em người ơi, xin anh đừng  mà
Đừng để em  trong những bơ vơ giữa đất  trời thương nhớ
Người về nơi  chân trời xa, để em nơi  đây một mình
Ngày nào bên  nhau, mà giờ mình em sống với niềm  đau.
Cuộc đời em  đã tàn phai, sớm hóa điên  dại
Chẳng một  ai có thể thay anh, để lấp  đầy khoảng trống
Vẫn yêu anh  như ngày xưa dẫu anh  đã xa rồi
Kìa màn sương  trắng, có phải anh về  không
Kìa màn sương  trắng, có phải anh về  không.			
Dòng [F] người tiễn [G] đưa anh về nơi [C] đâu
Đeo [F] khăn trắng trên [G] đầu, khóc [Em] than âu [Am] sầu
Người ra [Dm7] đi em ở [Em7] lại cùng những cơn [Am] đau.
2. Người [F] ơi có [G] nghe em nói [Am] không
Dậy đi [F] anh chúng [G] ta cùng bước [C] tiếp
[F] Có nỗi đau [G] nào, nặng [Em] hơn nỗi đau [Am] này
Người tôi [Dm7] yêu đã ngủ [Em7] say chẳng thức [Am] dậy.
[ĐK: ]
Đừng bỏ [F] em người ơi, xin anh đừng [G] mà
Đừng để em [Em] trong những bơ vơ giữa đất [Am] trời thương nhớ
Người về nơi [F] chân trời xa, để em nơi [G] đây một mình
Ngày nào bên [Em] nhau, mà giờ mình em sống với niềm [Am] đau.
Cuộc đời em [F] đã tàn phai, sớm hóa điên [G] dại
Chẳng một [Em] ai có thể thay anh, để lấp [Am] đầy khoảng trống
Vẫn yêu anh [F] như ngày xưa dẫu anh [G] đã xa rồi
Kìa màn sương [Em] trắng, có phải anh về [Am] không.
2. Người [F] ơi có [G] nghe em nói [Am] không
Dậy đi [F] anh chúng [G] ta cùng bước [C] tiếp
[F] Có nỗi đau [G] nào, nặng [Em] hơn nỗi đau [Am] này
Người tôi [Dm7] yêu đã ngủ [Em7] say chẳng thức [Am] dậy.
[ĐK: ]
Đừng bỏ [F] em người ơi, xin anh đừng [G] mà
Đừng để em [Em] trong những bơ vơ giữa đất [Am] trời thương nhớ
Người về nơi [F] chân trời xa, để em nơi [G] đây một mình
Ngày nào bên [Em] nhau, mà giờ mình em sống với niềm [Am] đau.
Cuộc đời em [F] đã tàn phai, sớm hóa điên [G] dại
Chẳng một [Em] ai có thể thay anh, để lấp [Am] đầy khoảng trống
Vẫn yêu anh [F] như ngày xưa dẫu anh [G] đã xa rồi
Kìa màn sương [Em] trắng, có phải anh về [Am] không
Kìa màn sương [Em] trắng, có phải anh về [Am] không.
