Anh đi rồi còn em trong nỗi nhớ Con phố im lìm chỉ bóng em quạnh hiu Áo trắng em bay về làm mưa thành phố Cho cây lá buồn cùng nỗi nhớ thương ai.
Anh đi rồi từ đây thôi từ đây Hai đứa thôi đành phải nói tiếng chia ly Nửa hồn em theo anh từ đấy Anh đi mất rồi còn nửa hồn ngẩn ngơ.
[ĐK: ] Em đâu biết rằng tình yêu đôi ta Là nghìn trùng cách trở Thì thôi em đành bó gối Đêm đêm khóc một mình khi nhớ về người thương.
Em nơi này đành làm thân vọng phu Trông ngóng một người mà đắng cay đầy vơi Biết không anh con tim em lạnh giá Anh xa em ngút ngàn còn em lòng ngổn ngang.
== DẠO NHẠC ==
Anh đi rồi còn em trong nỗi nhớ Con phố im lìm chỉ bóng em quạnh hiu Áo trắng em bay về làm mưa thành phố Cho cây lá buồn cùng nỗi nhớ thương ai.
Anh đi rồi từ đây thôi từ đây Hai đứa thôi đành phải nói tiếng chia ly Nửa hồn em theo anh từ đấy Anh đi mất rồi còn nửa hồn ngẩn ngơ.
[ĐK: ] Em đâu biết rằng tình yêu đôi ta Là nghìn trùng cách trở Thì thôi em đành bó gối Đêm đêm khóc một mình khi nhớ về người thương.
Em nơi này đành làm thân vọng phu Trông ngóng một người mà đắng cay đầy vơi Biết không anh con tim em lạnh giá Anh xa em ngút ngàn còn em lòng ngổn ngang.
== HẾT BÀI ==
1. Anh đi rồi còn em trong nỗi nhớ
Con phố im lìm chỉ bóng em quạnh hiu
Áo trắng em bay về làm mưa thành phố
Cho cây lá buồn cùng nỗi nhớ thương ai.
2. Anh đi rồi từ đây thôi từ đây
Hai đứa thôi đành phải nói tiếng chia ly
Nửa hồn em theo anh từ đấy
Anh đi mất rồi còn nửa hồn ngẩn ngơ.
[ĐK: ] Em đâu biết rằng tình yêu đôi ta
Là nghìn trùng cách trở
Thì thôi em đành bó gối
Đêm đêm khóc một mình khi nhớ về người thương.
3. Em nơi này đành làm thân vọng phu
Trông ngóng một người mà đắng cay đầy vơi
Biết không anh con tim em lạnh giá
Anh xa em ngút ngàn còn em lòng ngổn ngang.
Con phố im [Dm] lìm chỉ [G] bóng em quạnh [C] hiu [A7]
Áo trắng em [Dm] bay về làm mưa thành [Am] phố
Cho cây lá [Dm] buồn cùng [F] nỗi nhớ thương [E7] ai.
2. Anh đi [Am] rồi từ đây thôi từ [G] đây
Hai đứa thôi [C] đành phải nói tiếng chia [E7] ly [A7]
Nửa hồn [Dm] em theo anh từ [Am] đấy
Anh đi mất [Dm] rồi còn [E7] nửa hồn ngẩn [Am] ngơ.
[ĐK: ] [G] Em đâu biết [C] rằng [Am] tình yêu đôi [E7] ta
Là nghìn trùng cách [Am] trở
Thì [Dm] thôi em đành bó [F] gối
Đêm đêm khóc một [Dm] mình khi [E7] nhớ về người [Am] thương.
3. Em nơi [Am] này đành làm thân vọng [C] phu
Trông ngóng một [Dm] người mà [G] đắng cay đầy [C] vơi [A7]
Biết không [Dm] anh con tim em lạnh [Am] giá
Anh xa em ngút [Dm] ngàn còn [E7] em lòng ngổn [Am] ngang.