Em ra đi nửa hồn tôi hoang vắng Em đi rồi ôi tím ngắt không gian Em hỡi em tôi như sắc thu tàn Bay theo gió và tan vào đất mẹ.
Tôi bơ vơ qua từng năm tháng nhớ Nỗi u hoài niềm thao thức miên man Em bước đi tôi tan nát cõi lòng Người về đâu và tôi sẽ về đâu.
Đêm từng đêm tôi một mình thổn thức Đêm từng đêm với cô phòng hoang vắng Đêm từng đêm gối chăn nào giá lạnh Đêm âm thầm mang vết tích thương đau.
Tôi gọi em trong phiến chiều băng giá Tôi gọi em trong mơ màng đêm tối Tôi gọi em trong men đời đắng ngọt Bao ngậm ngùi cay xót giọt lệ rơi.
Tôi yêu em trọn tình yêu tha thiết Em hững hờ giết chết khối tình chung Tôi nghẹn ngào gọi em lần sau cuối Để quên đời và quên cả tình tôi.
== DẠO NHẠC ==
Em ra đi nửa hồn tôi hoang vắng Em đi rồi ôi tím ngắt không gian Em hỡi em tôi như sắc thu tàn Bay theo gió và tan vào đất mẹ.
Tôi bơ vơ qua từng năm tháng nhớ Nỗi u hoài niềm thao thức miên man Em bước đi tôi tan nát cõi lòng Người về đâu và tôi sẽ về đâu.
Đêm từng đêm tôi một mình thổn thức Đêm từng đêm với cô phòng hoang vắng Đêm từng đêm gối chăn nào giá lạnh Đêm âm thầm mang vết tích thương đau.
Tôi gọi em trong phiến chiều băng giá Tôi gọi em trong mơ màng đêm tối Tôi gọi em trong men đời đắng ngọt Bao ngậm ngùi cay xót giọt lệ rơi.
Tôi yêu em trọn tình yêu tha thiết Em hững hờ giết chết khối tình chung Tôi nghẹn ngào gọi em lần sau cuối Để quên đời và quên cả tình tôi.
== HẾT BÀI ==
Em ra đi nửa hồn tôi hoang vắng
Em đi rồi ôi tím ngắt không gian
Em hỡi em tôi như sắc thu tàn
Bay theo gió và tan vào đất mẹ.
Tôi bơ vơ qua từng năm tháng nhớ
Nỗi u hoài niềm thao thức miên man
Em bước đi tôi tan nát cõi lòng
Người về đâu và tôi sẽ về đâu.
Đêm từng đêm tôi một mình thổn thức
Đêm từng đêm với cô phòng hoang vắng
Đêm từng đêm gối chăn nào giá lạnh
Đêm âm thầm mang vết tích thương đau.
Tôi gọi em trong phiến chiều băng giá
Tôi gọi em trong mơ màng đêm tối
Tôi gọi em trong men đời đắng ngọt
Bao ngậm ngùi cay xót giọt lệ rơi.
Tôi yêu em trọn tình yêu tha thiết
Em hững hờ giết chết khối tình chung
Tôi nghẹn ngào gọi em lần sau cuối
Để quên đời và quên cả tình tôi.
Em đi [D] rồi ôi tím [Am] ngắt không [Em] gian
Em hỡi [D] em tôi như sắc thu [B7] tàn
Bay theo [C] gió và tan [G] vào đất [B7] mẹ.
Tôi bơ [Em] vơ qua [C] từng năm tháng [G] nhớ
Nỗi u [D] hoài niềm thao [Am] thức miên [Em] man
Em bước [Bm] đi tôi tan nát cõi [D] lòng
Người về [B7] đâu và tôi sẽ về [Em] đâu.
Đêm từng [G] đêm tôi [C] một mình thổn [G] thức
[Am] Đêm từng [D] đêm với cô [Bm] phòng hoang [Em] vắng
Đêm từng [D] đêm gối chăn [Bm] nào giá [Em] lạnh
[D] Đêm âm [Bm] thầm mang vết [C] tích thương [G] đau.
Tôi gọi [G] em trong phiến [C] chiều băng [G] giá
[Am] Tôi gọi [D] em trong mơ [Bm] màng đêm [Em] tối
Tôi gọi [D] em trong men [Bm] đời đắng [Em] ngọt
[D] Bao ngậm [Bm] ngùi cay [B7] xót giọt lệ [Em] rơi.
Tôi yêu [Em] em trọn tình [C] yêu tha [G] thiết
Em hững [D] hờ giết chết [Am] khối tình [Em] chung
Tôi nghẹn [D] ngào gọi em lần sau [C] cuối
Để quên [B7] đời và quên cả tình [Em] tôi.