Trời làm phong ba đến tận bao giờ Để cành hoa tan nát dưới trời mưa Đôi chân lê bước thương đau Đi trong giá buốt canh thâu Phận má hồng nặng gánh ưu sầu.
Một lần ra đi xót xa vô vàng Đời đầy chông gai biết đâu niềm thương Ôi bao nhiêu nỗi oan khiên Mang trên thân gái cô đơn Phận má hồng một kiếp truân chuyên.
Mưa rơi rơi mưa vẫn rơi Mưa ướt đôi chân miệt mài Mưa ướt tâm tư ngậm ngùi Mưa rơi rơi mưa vẫn rơi Nước mắt nhân gian nghìn đời Như đã dâng đầy biển khơi.
Hận đời sinh ra lắm kẻ vô tình Dập vùi đời hoa tấm thân mỏng manh Như sương như khói mau tàn Trong đêm giông tố miên man Phận má hồng đầy nỗi ưu phiền.
== DẠO NHẠC ==
Trời làm phong ba đến tận bao giờ Để cành hoa tan nát dưới trời mưa Đôi chân lê bước thương đau Đi trong giá buốt canh thâu Phận má hồng nặng gánh ưu sầu.
Một lần ra đi xót xa vô vàng Đời đầy chông gai biết đâu niềm thương Ôi bao nhiêu nỗi oan khiên Mang trên thân gái cô đơn Phận má hồng một kiếp truân chuyên.
Mưa rơi rơi mưa vẫn rơi Mưa ướt đôi chân miệt mài Mưa ướt tâm tư ngậm ngùi Mưa rơi rơi mưa vẫn rơi Nước mắt nhân gian nghìn đời Như đã dâng đầy biển khơi.
Hận đời sinh ra lắm kẻ vô tình Dập vùi đời hoa tấm thân mỏng manh Như sương như khói mau tàn Trong đêm giông tố miên man Phận má hồng đầy nỗi ưu phiền.
== HẾT BÀI ==
1. Em trót mang thân má hồng môi son
Trao lấy tình yêu bao người xa lạ
Mới hôm nào e còn thơ ngây
Mà giờ đây chua cau ngọt đắng
Xui em biết dối gian đời
2. Nơi chốn xa hoa đã làm đổi thay
Em gái đồng quê hôm nào lên thị
Những đên dài tay choàng vai ai
Rượu cạn ly vơi đi lại rót
Ánh đèn màu mờ khói thuốc bay
[ĐK: ] Sương khuya ướt đôi vai gầy
Hàng cây đang ngủ say trên con phố vắng
Liêu xiêu bước chân em đèn đêm soi bóng nhỏ
Ngõ sâu đưa em về nhạt nhoà son môi
3. Nhung gấm xa hoa, áo lụa kiêu sa
Quên áo bà ba con đò năm nào
Nơi quê nhà mẹ già chờ mong
Chiều chiều ra bên sông chờ ngóng
Mong em về, về lại quê xưa
Để cành hoa [G] tan nát dưới trời [C] mưa [Am]
Đôi chân lê bước thương [Dm] đau
Đi trong giá buốt canh [F] thâu
Phận má [G] hồng nặng gánh ưu [E7] sầu.
Một lần ra đi xót xa vô [Am] vàng
Đời đầy chông [G] gai biết đâu niềm [C] thương [Am]
Ôi bao nhiêu nỗi oan [Dm] khiên
Mang trên thân gái cô [F] đơn
Phận má [G] hồng một kiếp truân [Am] chuyên.
Mưa rơi rơi mưa vẫn [C] rơi
Mưa ướt đôi chân miệt [G] mài
Mưa [E7] ướt tâm tư ngậm [Am] ngùi
Mưa rơi rơi mưa vẫn [F] rơi
Nước mắt nhân gian nghìn [G] đời
Như [Dm] đã dâng đầy biển [E7] khơi.
Hận đời sinh ra lắm kẻ vô [Am] tình
Dập vùi đời [G] hoa tấm thân mỏng [C] manh [Am]
Như sương như khói mau [Dm] tàn
Trong đêm giông tố miên [F] man
Phận má [G] hồng đầy nỗi ưu [Am] phiền.