Phố Buồn Tênh

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Nguyễn Đình Chương: Fm

Em ơi đông đã về đây dường như phố thêm buồn Lá rơi bên hiên lặng lẽ âm thầm Từng giọt mưa rơi rơi ngoài sân càng thêm tái tê Nhớ em tâm trí nặng mang rối bời

Có lẽ em đã dần quên tình ta thuở hôm nào Vắng em trong anh mưa gió tơi bời Bàn chân mang những viết hằn sâu sỏi đá bước quen Giấu gì được những nỗi nhớ mồ côi

[ĐK: ] Tìm một ánh mắt của ngày đông Dấu yêu chẳng còn qua nữa Đợi chờ em nhưng sao chỉ thấy tái tê lòng Còn lại đây nỗi nhớ vắng tình em Rụng rơi chiếc lá lỡ làng mối tình

Giọt mưa rơi xuống nơi hồn hoang Khẽ rơi nhuộm màu nỗi nhớ Bờ vai kia mong manh tóc rối vẫn in hằn Phố u sầu thiếu người thương ghé qua Buông đôi tay tha thiết gọi tên.

== DẠO NHẠC ==

Em ơi đông đã về đây dường như phố thêm buồn Lá rơi bên hiên lặng lẽ âm thầm Từng giọt mưa rơi rơi ngoài sân càng thêm tái tê Nhớ em tâm trí nặng mang rối bời

Có lẽ em đã dần quên tình ta thuở hôm nào Vắng em trong anh mưa gió tơi bời Bàn chân mang những viết hằn sâu sỏi đá bước quen Giấu gì được những nỗi nhớ mồ côi

[ĐK: ] Tìm một ánh mắt của ngày đông Dấu yêu chẳng còn qua nữa Đợi chờ em nhưng sao chỉ thấy tái tê lòng Còn lại đây nỗi nhớ vắng tình em Rụng rơi chiếc lá lỡ làng mối tình

Giọt mưa rơi xuống nơi hồn hoang Khẽ rơi nhuộm màu nỗi nhớ Bờ vai kia mong manh tóc rối vẫn in hằn Phố u sầu thiếu người thương ghé qua Buông đôi tay tha thiết gọi tên.

== HẾT BÀI ==

1. Em ơi đông đã về đây dường như phố thêm buồn
Lá rơi bên hiên lặng lẽ âm thầm
Từng giọt mưa rơi rơi ngoài sân càng thêm tái tê
Nhớ em tâm trí nặng mang rối bời

2. Có lẽ em đã dần quên tình ta thuở hôm nào
Vắng em trong anh mưa gió tơi bời
Bàn chân mang những viết hằn sâu sỏi đá bước quen
Giấu gì được những nỗi nhớ mồ côi

[ĐK: ]  Tìm một ánh mắt của ngày đông
Dấu yêu chẳng còn qua nữa
Đợi chờ em nhưng sao chỉ thấy tái tê lòng
Còn lại đây nỗi nhớ vắng tình em
Rụng rơi chiếc lá lỡ làng mối tình

Giọt mưa rơi xuống nơi hồn hoang
Khẽ rơi nhuộm màu nỗi nhớ
Bờ vai kia mong manh tóc rối vẫn in hằn
Phố u sầu thiếu người thương ghé qua
Buông đôi tay tha thiết gọi tên.

1. Em [Fm] ơi đông đã về đây dường như phố thêm buồn
Lá [Db] rơi bên hiên lặng lẽ âm [Cm] thầm
Từng giọt [Fm] mưa rơi rơi ngoài sân càng thêm [Ab] tái tê
Nhớ [Fm] em tâm trí nặng mang rối [Fm] bời

2. Có [Fm] lẽ em đã dần quên tình ta thuở hôm nào
Vắng [Db] em trong anh mưa gió tơi [Cm] bời
Bàn chân [Fm] mang những viết hằn sâu sỏi đá [Ab] bước quen
Giấu [Cm] gì được những nỗi nhớ mồ [Fm] côi

[ĐK: ]  Tìm một ánh [Fm] mắt của ngày đông
Dấu [Ab] yêu chẳng còn qua nữa
Đợi chờ [Eb]em nhưng sao chỉ thấy tái tê [Cm] lòng
Còn lại [Eb] đây nỗi nhớ vắng tình [Ab] em
Rụng rơi chiếc [Cm] lá lỡ làng mối [Cm7] tình

Giọt mưa rơi [Fm] xuống nơi hồn hoang
Khẽ [Ab] rơi nhuộm màu nỗi nhớ
Bờ vai [Cm] kia mong manh tóc rối vẫn in [Ab] hằn
Phố u [Db] sầu thiếu người thương [Eb] ghé qua
Buông đôi [Cm] tay tha thiết gọi [Fm] tên.