Lâu lắm chưa lần thăm quê mẹ Sau đêm giã biệt đường phố buồn không người đưa Mắt ướt làm mặn môi Trong khoảng tối mịt mù biết đâu là miền tương lai ngàn sau? Đêm lạnh trên chiếu cỏ mơ màng ngôi nhà ngày xưa.
Tôi lớn trên miền đất xa lạ Xuôi chân khắp nẻo nào ai người quen người thân? Chiếc áo buồn mỏng manh Gian nan lúc giữa đời ấm lòng người vừa quen như tình thân Đêm nằm trên gác nhỏ ôm mộng đẹp cùng trang sách hồng.
[ĐK: ] Rồi ngày ra đi đó dám nào mơ ngày về Nào biết ai còn ai, dù thiết tha nhiều Đời còn bao nghiệt ngã Khi công danh chưa tròn Nơi quê người tôi sẽ gọi là quê hương.
Nay đã qua ngày tháng nhọc nhằn Hương quê thắm đượm theo tháng ngày nơi miền xa Thấy nhớ hoài quê xưa Mong ngày sẽ trở về để chúng mình ngồi ôn bao tuổi thơ Cho dù xa cách rồi vẫn thương hoài miền quê thuở nào.
== DẠO NHẠC ==
Lâu lắm chưa lần thăm quê mẹ Sau đêm giã biệt đường phố buồn không người đưa Mắt ướt làm mặn môi Trong khoảng tối mịt mù biết đâu là miền tương lai ngàn sau? Đêm lạnh trên chiếu cỏ mơ màng ngôi nhà ngày xưa.
Tôi lớn trên miền đất xa lạ Xuôi chân khắp nẻo nào ai người quen người thân? Chiếc áo buồn mỏng manh Gian nan lúc giữa đời ấm lòng người vừa quen như tình thân Đêm nằm trên gác nhỏ ôm mộng đẹp cùng trang sách hồng.
[ĐK: ] Rồi ngày ra đi đó dám nào mơ ngày về Nào biết ai còn ai, dù thiết tha nhiều Đời còn bao nghiệt ngã Khi công danh chưa tròn Nơi quê người tôi sẽ gọi là quê hương.
Nay đã qua ngày tháng nhọc nhằn Hương quê thắm đượm theo tháng ngày nơi miền xa Thấy nhớ hoài quê xưa Mong ngày sẽ trở về để chúng mình ngồi ôn bao tuổi thơ Cho dù xa cách rồi vẫn thương hoài miền quê thuở nào.
== HẾT BÀI ==
1. Lâu lắm chưa lần thăm quê mẹ
Sau đêm giã biệt đường phố buồn không người đưa
Mắt ướt làm mặn môi
Trong khoảng tối mịt mù biết đâu là miền tương lai ngàn sau?
Đêm lạnh trên chiếu cỏ mơ màng ngôi nhà ngày xưa.
2. Tôi lớn trên miền đất xa lạ
Xuôi chân khắp nẻo nào ai người quen người thân?
Chiếc áo buồn mỏng manh
Gian nan lúc giữa đời ấm lòng người vừa quen như tình thân
Đêm nằm trên gác nhỏ ôm mộng đẹp cùng trang sách hồng.
[ĐK: ]
Rồi ngày ra đi đó dám nào mơ ngày về
Nào biết ai còn ai, dù thiết tha nhiều
Đời còn bao nghiệt ngã
Khi công danh chưa tròn
Nơi quê người tôi sẽ gọi là quê hương.
3. Nay đã qua ngày tháng nhọc nhằn
Hương quê thắm đượm theo tháng ngày nơi miền xa
Thấy nhớ hoài quê xưa
Mong ngày sẽ trở về để chúng mình ngồi ôn bao tuổi thơ
Cho dù xa cách rồi vẫn thương hoài miền quê thuở nào.
Sau đêm giã [F] biệt đường phố [G] buồn không người [C] đưa
Mắt [Dm] ướt làm mặn môi
Trong khoảng tối mịt [F] mù biết đâu là miền tương [C] lai ngàn sau?
Đêm [Am] lạnh trên chiếu cỏ mơ [E7] màng ngôi nhà ngày xưa.
2. Tôi lớn trên miền đất xa [Am] lạ
Xuôi chân khắp [F] nẻo nào ai [G] người quen người [C] thân?
Chiếc [Dm] áo buồn mỏng manh
Gian nan lúc giữa [F] đời ấm lòng người vừa quen [C] như tình thân
Đêm [Am] nằm trên gác nhỏ ôm mộng [E7] đẹp cùng trang sách [Am] hồng.
[ĐK: ]
Rồi ngày ra đi [F] đó dám nào mơ ngày [Am] về
Nào [D] biết ai còn [C] ai, [F] dù thiết tha [Am] nhiều
Đời [C] còn bao nghiệt [E7] ngã
Khi [D] công danh chưa [F] tròn
Nơi quê [C] người tôi sẽ [E7] gọi là quê [Am] hương.
3. Nay đã qua ngày tháng nhọc [Am] nhằn
Hương quê thắm [F] đượm theo tháng [G] ngày nơi miền [C] xa
Thấy [Dm] nhớ hoài quê xưa
Mong ngày sẽ trở [F] về để chúng mình ngồi ôn [C] bao tuổi thơ
Cho [Am] dù xa cách rồi vẫn thương [E7] hoài miền quê thuở [Am] nào.