Rơi Lệ Ru Người

(Thí Dụ)

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Slow Rock || Đơn ca: Nữ: D

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Khánh Ly: D
  • Nguyên Thảo: F#
  • Phạm Thu Hà: F

Thí dụ bây giờ tôi phải đi, Tôi phải đi tay chia ly cùng đời sống này, Có nhiều hôm đưa chân tôi về biên giới mới, Nghe ra quanh tôi đêm dài, Có còn ai trong yên vui còn yêu dấu ngồi, Rơi lệ ru người từ đây...

Thí dụ bây giờ em phải ra đi, Em phải đi đôi tay em dù ưu ái đời, Em phải đi đôi môi ngon dù chưa chín tới, Quanh em trăm năm khép lại, Có còn ai mong hoa tươi về yêu dấu ngồi, Quên đời xoá hết cuộc vui...

[ĐK: ] Có còn có còn em im lìm trong chiều hôm, Nước mắt rơi cho tình nhân, Nếu còn nếu còn em xin được xin nằm yên, Đất đá hân hoan một niềm...

Nếu thật hôm nào em bỏ đi, Em bỏ đi sau lưng em còn con phố dài, Những hàng cây loan tin nhau rồi im tiếng nói, Quanh đây hoang vu tiếng cười, Có ngày xưa em theo tôi cùng ra quán ngồi, Bên đường xe ngựa ngược xuôi...

Nếu thật hôm nào tôi phải đi, Tôi phải đi ôi bao nhiêu điều chưa nói cùng, Với bình minh hay đêm khuya và từng trưa nắng, Bao nhiêu sen xanh sen hồng, Với dòng sông hay anh em và những phố phường, Chắc lòng rất khó bình an...

== DẠO NHẠC ==

[ĐK: ] Có còn có còn em im lìm trong chiều hôm, Nước mắt rơi cho tình nhân, Nếu còn nếu còn em xin được xin nằm yên, Đất đá hân hoan một niềm...

Nếu thật hôm nào em bỏ đi, Em bỏ đi sau lưng em còn con phố dài, Những hàng cây loan tin nhau rồi im tiếng nói, Quanh đây hoang vu tiếng cười, Có ngày xưa em theo tôi cùng ra quán ngồi, Bên đường xe ngựa ngược xuôi...

Nếu thật hôm nào tôi phải đi, Tôi phải đi ôi bao nhiêu điều chưa nói cùng, Với bình minh hay đêm khuya và từng trưa nắng, Bao nhiêu sen xanh sen hồng, Với dòng sông hay anh em và những phố phường, Chắc lòng rất khó bình.. an...

* Chắc lòng rất khó bình.. an......

== HẾT BÀI ==

1. Thí dụ bây giờ tôi phải đi, 
Tôi phải đi tay chia ly cùng đời sống này, 
Có nhiều hôm đưa chân tôi về biên giới mới, 
Nghe ra quanh tôi đêm dài, 
Có còn ai trong yên vui còn yêu dấu ngồi, 
Rơi lệ ru người từ đây...

Thí dụ bây giờ em phải ra đi, 
Em phải đi đôi tay em dù ưu ái đời, 
Em phải đi đôi môi ngon dù chưa chín tới, 
Quanh em trăm năm khép lại, 
Có còn ai mong hoa tươi về yêu dấu ngồi, 
Quên đời xoá hết cuộc vui...

[ĐK: ] 
Có còn có còn em im lìm trong chiều hôm, 
Nước mắt rơi cho tình nhân, 
Nếu còn nếu còn em xin được xin nằm yên, 
Đất đá hân hoan một niềm...

2. Nếu thật hôm nào em bỏ đi, 
Em bỏ đi sau lưng em còn con phố dài, 
Những hàng cây loan tin nhau rồi im tiếng nói, 
Quanh đây hoang vu tiếng cười, 
Có ngày xưa em theo tôi cùng ra quán ngồi, 
Bên đường xe ngựa ngược xuôi...

Nếu thật hôm nào tôi phải đi, 
Tôi phải đi ôi bao nhiêu điều chưa nói cùng, 
Với bình minh hay đêm khuya và từng trưa nắng, 
Bao nhiêu sen xanh sen hồng, 
Với dòng sông hay anh em và những phố phường, 
Chắc lòng rất khó bình an...

1. Thí [C] dụ bây giờ tôi phải đi
Tôi phải đi tay chia [G] ly cùng đời [C] sống này
Có nhiều hôm đưa chân [Dm] tôi về biên [C] giới mới
[F] Nghe ra [C] quanh tôi đêm dài
Có còn [F] ai trong yên [G] vui còn yêu [C] dấu ngồi
Rơi [Am] lệ [F] ru người từ [G] đây.

Thí [C] dụ bây giờ em phải ra đi
Em phải đi đôi tay [G] em dù ưu [C] ái đời
Em phải đi đôi môi [Dm] ngon dù chưa [C] chín tới
[F] Quanh em [C] trăm năm khép lại
Có còn [F] ai mong hoa [G] tươi về yêu [C] dấu ngồi
Quên [Am] đời xoá [G] hết cuộc [C] vui.

[ĐK: ]  Có [C] còn có còn em im lìm trong chiều [G] hôm
Nước [C] mắt rơi cho tình [Dm] nhân [G]
Nếu [C] còn nếu còn em xin được xin nằm [Dm] yên
Đất [Em] đá [F] hân hoan một [C] niềm.

2. Nếu [C] thật hôm nào em bỏ đi
Em bỏ đi sau lưng [G] em còn con [C] phố dài
Những hàng cây loan tin [Dm] nhau rồi im [C] tiếng nói
[F] Quanh đây [C] hoang vu tiếng cười
Có ngày [F] xưa em theo [G] tôi cùng ra [C] quán ngồi
Bên [Am] đường xe [F] ngựa ngược [G] xuôi.

Nếu [C] thật hôm nào tôi phải đi
Tôi phải đi ôi bao [G] nhiêu điều chưa [C] nói cùng
Với bình minh hay đêm [Dm] khuya và từng [C] trưa nắng
[F] Bao nhiêu [C] sen xanh sen hồng
Với dòng [F] sông hay anh [G] em và những [C] phố phường
Chắc [Am] lòng rất [G] khó bình [C] an.