Khi yêu ai ngở tình dang dở, vương sầu trong nỗi nhớ Rồi ngày mai xa nhau em bước theo xác pháo hồng còn gì nữa mà mong Giờ đây ở bên chồng người ơi có nhớ không mà sao anh quá chạnh lòng Bên dòng sông chiếc bóng khổ đau người ở lại Cho mùa đông tê tái ngày tháng bâng khuâng nhớ hoài.
Màn đêm buông khói sương giăng đầy về đâu cho vơi niềm đau ấy Đến nơi nào mới quên hết tình say, trách chi lời cuối xa bay Vườn lan xưa nắm tay vui đùa mà nay hoa lan tàn phai úa Biết bao giờ ước mong sẽ nặng sâu, tiễn đưa biển biệt mưa ngâu.
Xa em bên tóc thề lưu luyến, yêu nhiều bao hối tiếc Dạ sầu tôi riêng mang canh cánh duyên thắm bẽ bàng lạnh lùng gió mùa sang Hợp tan có ai ngờ, lời ru cuối ngẩn ngơ hằn sâu giây phút đợi chờ Con thuyền trôi gió cuốn giấc mơ cuộc đời buồn Khi chiều mưa rơi xuống, lặng lẽ xa nhau cuối đường.
== DẠO NHẠC ==
Khi yêu ai ngở tình dang dở, vương sầu trong nỗi nhớ Rồi ngày mai xa nhau em bước theo xác pháo hồng còn gì nữa mà mong Giờ đây ở bên chồng người ơi có nhớ không mà sao anh quá chạnh lòng Bên dòng sông chiếc bóng khổ đau người ở lại Cho mùa đông tê tái ngày tháng bâng khuâng nhớ hoài.
Màn đêm buông khói sương giăng đầy về đâu cho vơi niềm đau ấy Đến nơi nào mới quên hết tình say, trách chi lời cuối xa bay Vườn lan xưa nắm tay vui đùa mà nay hoa lan tàn phai úa Biết bao giờ ước mong sẽ nặng sâu, tiễn đưa biển biệt mưa ngâu.
Xa em bên tóc thề lưu luyến, yêu nhiều bao hối tiếc Dạ sầu tôi riêng mang canh cánh duyên thắm bẽ bàng lạnh lùng gió mùa sang Hợp tan có ai ngờ, lời ru cuối ngẩn ngơ hằn sâu giây phút đợi chờ Con thuyền trôi gió cuốn giấc mơ cuộc đời buồn Khi chiều mưa rơi xuống, lặng lẽ xa nhau cuối đường.
== HẾT BÀI ==
Khi yêu ai ngở tình dang dở, vương sầu trong nỗi nhớ
Rồi ngày mai xa nhau em bước theo xác pháo hồng còn gì nữa mà mong
Giờ đây ở bên chồng người ơi có nhớ không mà sao anh quá chạnh lòng
Bên dòng sông chiếc bóng khổ đau người ở lại
Cho mùa đông tê tái ngày tháng bâng khuâng nhớ hoài.
Màn đêm buông khói sương giăng đầy về đâu cho vơi niềm đau ấy
Đến nơi nào mới quên hết tình say, trách chi lời cuối xa bay
Vườn lan xưa nắm tay vui đùa mà nay hoa lan tàn phai úa
Biết bao giờ ước mong sẽ nặng sâu, tiễn đưa biển biệt mưa ngâu.
Xa em bên tóc thề lưu luyến, yêu nhiều bao hối tiếc
Dạ sầu tôi riêng mang canh cánh duyên thắm bẽ bàng lạnh lùng gió mùa sang
Hợp tan có ai ngờ, lời ru cuối ngẩn ngơ hằn sâu giây phút đợi chờ
Con thuyền trôi gió cuốn giấc mơ cuộc đời buồn
Khi chiều mưa rơi xuống, lặng lẽ xa nhau cuối đường.
[Am] Rồi ngày mai xa [Dm] nhau em bước theo xác pháo [Am] hồng còn gì nữa mà [E7] mong
Giờ đây ở bên [Dm] chồng người ơi có nhớ [Em] không mà sao anh quá chạnh [Am] lòng
Bên dòng sông chiếc [C] bóng khổ đau người ở [Am] lại
Cho mùa đông tê [Dm] tái ngày [E7] tháng bâng khuâng nhớ [Am] hoài.
Màn đêm [A] buông khói sương giăng [Bm] đầy về [A] đâu cho vơi niềm đau [D] ấy
Đến nơi [C#m] nào mới quên hết tình [F#m] say, trách [E] chi lời cuối xa [A] bay
Vườn lan [A] xưa nắm tay vui [Bm] đùa mà [A] nay hoa lan tàn phai [D] úa
Biết bao [C#m] giờ ước mong sẽ nặng [F#m] sâu, tiễn đưa biển biệt mưa [E7] ngâu.
Xa [Am] em bên tóc thề lưu luyến, yêu nhiều bao hối [C] tiếc
[Am] Dạ sầu tôi riêng [Dm] mang canh cánh duyên thắm bẽ [Am] bàng lạnh lùng gió mùa [E7] sang
[Am] Hợp tan có ai [Dm] ngờ, lời ru cuối ngẩn [Em] ngơ hằn sâu giây phút đợi [Am] chờ
Con thuyền trôi gió [C] cuốn giấc mơ cuộc đời [Am] buồn
Khi chiều mưa rơi [Dm] xuống, lặng [E7] lẽ xa nhau cuối [Am] đường.