Say Hoa

Trình chiếu

Điệu: Ballad ||

1. Tình là gì! Rượu ta uống đâu có say,
Hình bóng ấy thoáng đưa hương ta đã say.
Trong nhân gian có biết bao hương hoa,
Mà tại sao! Bóng dáng kia ta nồng nàn.

2. Rồi một ngày hình bóng ấy thấp thoáng qua,
Một lần nữa trái tim ta "thôi ngủ quên".
Trong cơn “say” với biết bao ưu tư,
Lại thốt lên khiến ĐÔI TIM CHUNG MỘT NHỊP.

[ĐK: ]
Người yêu hỡi! Có biết anh nhớ mong,
Người có nhớ, có biết anh mong chờ.
Nghĩ suy chi tương lai còn chưa tới,
Còn hôm nay với đôi môi luôn mĩm cười.

Rồi mai sau, lỡ khi ta khổ đau,
Thì vương nhớ "vương nhớ" với kỷ niệm.
Kiếp nhân sinh "vương" ta nhiều oan trái,
Học chữ #Buông ta sống vui "Qua Kiếp Người".