Ta đứng xa đời khuất dấu chân ai Ta đứng xa đời xa bóng tương lai Một ngày mùa xuân một ngày mùa đông Từng ngày hoài mong bóng ngã long đong.
Ta đứng xa đời phiến đá đơn côi Ta đứng xa đời tay trăng buông lơi Một ngày dần qua cuộc tình dần xa Một đời dần phai ôm nỗi u hoài.
[ĐK: ] Ôi lời yêu nào buộc đời ta trong thương đau Ôi sợi tơ nào buộc tình ta cơn mơ xa Ngày tháng tan trong không gian Như men tình tan trong tim Còn lại gì đôi mắt ướt Còn lại gì đôi môi khô Còn lại gì ngoài mái tóc xanh bạc trắng khối sầu.
Ta đứng xa đời như lá xa cây Ta đứng xa đời như gió xa mây Ngày rời vườn thơ ngày rời mộng mơ Ngày bỏ cuộc chơi nước mắt tuôn rơi.
Ta đứng xa đời như nước xa sông Ta đứng xa đời có cũng như không Đời đã vào quên tình hãy ngủ yên Hồn hãy chìm sâu trong cơn mơ sầu.
== DẠO NHẠC ==
Ta đứng xa đời khuất dấu chân ai Ta đứng xa đời xa bóng tương lai Một ngày mùa xuân một ngày mùa đông Từng ngày hoài mong bóng ngã long đong.
Ta đứng xa đời phiến đá đơn côi Ta đứng xa đời tay trăng buông lơi Một ngày dần qua cuộc tình dần xa Một đời dần phai ôm nỗi u hoài.
[ĐK: ] Ôi lời yêu nào buộc đời ta trong thương đau Ôi sợi tơ nào buộc tình ta cơn mơ xa Ngày tháng tan trong không gian Như men tình tan trong tim Còn lại gì đôi mắt ướt Còn lại gì đôi môi khô Còn lại gì ngoài mái tóc xanh bạc trắng khối sầu.
Ta đứng xa đời như lá xa cây Ta đứng xa đời như gió xa mây Ngày rời vườn thơ ngày rời mộng mơ Ngày bỏ cuộc chơi nước mắt tuôn rơi.
Ta đứng xa đời như nước xa sông Ta đứng xa đời có cũng như không Đời đã vào quên tình hãy ngủ yên Hồn hãy chìm sâu trong cơn mơ sầu.
== HẾT BÀI ==
1. Ta đứng xa đời khuất dấu chân ai
Ta đứng xa đời xa bóng tương lai
Một ngày mùa xuân một ngày mùa đông
Từng ngày hoài mong bóng ngã long đong.
Ta đứng xa đời phiến đá đơn côi
Ta đứng xa đời tay trăng buông lơi
Một ngày dần qua cuộc tình dần xa
Một đời dần phai ôm nỗi u hoài.
[ĐK: ]
Ôi lời yêu nào buộc đời ta trong thương đau
Ôi sợi tơ nào buộc tình ta cơn mơ xa
Ngày tháng tan trong không gian
Như men tình tan trong tim
Còn lại gì đôi mắt ướt
Còn lại gì đôi môi khô
Còn lại gì ngoài mái tóc xanh bạc trắng khối sầu.
2. Ta đứng xa đời như lá xa cây
Ta đứng xa đời như gió xa mây
Ngày rời vườn thơ ngày rời mộng mơ
Ngày bỏ cuộc chơi nước mắt tuôn rơi.
Ta đứng xa đời như nước xa sông
Ta đứng xa đời có cũng như không
Đời đã vào quên tình hãy ngủ yên
Hồn hãy chìm sâu trong cơn mơ sầu.
Ta đứng xa [B7] đời xa bóng tương [C] lai
Một ngày mùa [D] xuân một ngày mùa [B] đông
Từng ngày hoài [B7] mong bóng ngã long đong.
Ta đứng xa [Em] đời phiến đá đơn côi
Ta đứng xa [B7] đời tay trăng buông [C] lơi
Một ngày dần [D] qua cuộc tình dần [B] xa
Một đời dần [B7] phai ôm nỗi u [Em] hoài.
[ĐK: ]
[Am] Ôi lời yêu nào buộc đời [Em] ta trong thương đau
[B7] Ôi sợi tơ nào buộc tình [Am] ta cơn mơ xa
Ngày [D] tháng tan trong không [B7] gian
Như men [Em] tình tan trong [Am] tim
Còn lại [D] gì đôi mắt [Am] ướt
Còn lại [Em] gì đôi môi [Am] khô
Còn lại [G] gì ngoài mái tóc [B7] xanh bạc trắng khối [Em] sầu.
2. Ta đứng xa [Em] đời như lá xa cây
Ta đứng xa [B7] đời như gió xa [C] mây
Ngày rời vườn [D] thơ ngày rời mộng [B] mơ
Ngày bỏ cuộc [B7] chơi nước mắt tuôn rơi.
Ta đứng xa [Em] đời như nước xa sông
Ta đứng xa [B7] đời có cũng như [C] không
Đời đã vào [D] quên tình hãy ngủ [B] yên
Hồn hãy chìm [B7] sâu trong cơn mơ [Em] sầu.