Màu tình yêu vốn có màu chi, ta hỏi chốn dương trần Là lửa hoa trong trái tim của ai, là nỗi nhớ trong lòng ai Vì yêu ta hân hoan vì yêu ta nước mắt lăn dài Rồi vì yêu nên mà ta hóa ra cuồng si
Màu tình yêu vốn có màu chi hay giống đóa hoa gì Là hồng hoa trong trái tim của ai là tạo hóa trong lòng ai Vì yêu nên ta hát tình ca, ta viết câu thơ tình Rồi vì yêu ta cứ đi tìm trong vô thức
[ĐK: ] Phật ơi! Con yêu người ta mà người ấy không yêu lại con Phật an nhiên lặng yên không nói ra nhưng người niệm A Di Đà Phật Người mong ta “xuôi theo tự nhiên” vì thế gian tự có nhân quả Hà tất chi không phủi bỏ hết bao khổ đau
Phật Tổ ơi! Con làm sao, làm sao mới cho con giải thoát Phật an nhiên lặng yên không nói ra nhưng người niệm A Di Đà Phật Người ban câu “sắc tức thị không”, người nói câu “duyên khởi duyên tận” Từ đáy thâm tâm của ta quyến luyến bụi trần
Lời Việt: Khánh Đơn
Hỏi tình yêu có sắc màu chi? ai có thể trả lời? Là màu cô đơn trong mắt phải không, là lửa trong tim phải không? Vì yêu mà đôi khi cười vui hay nước mắt lăn dài Vì yêu đôi khi tim ta hóa ra quỷ ma.
Hỏi tình yêu như hoa gì vậy? ai có thể trả lời? Là hồng hoa trong trái tim phải không? là quỳnh trong mắt của ai Vì yêu mà ta hát tình ca, hay viết câu thơ tình Nhiều người bao năm vẫn luôn tìm một tình yêu.
[ĐK: ] Hỏi phật ơi, tại vì sao người ấy chẳng đáp lại tình ta Phật trên cao mỉm cười không nói, chỉ nghe vang tiếng a di đà phật Phật bảo rằng nhân duyên mà thôi, và có duyên còn phải có phận Nào phải đâu ai lúc yêu cũng như mình mong.
Hỏi phật ơi phải làm sao để giải thoát con tim khổ đau Phật lặng im mỉm cười không nói, nhưng niệm hai tiếng a di đà phật Phật ban câu sắc tức thì không tập nắm buông không phải đau lòng Từ nay tâm ta quyết không quyến luyến duyên tình.
== DẠO NHẠC ==
Màu tình yêu vốn có màu chi, ta hỏi chốn dương trần Là lửa hoa trong trái tim của ai, là nỗi nhớ trong lòng ai Vì yêu ta hân hoan vì yêu ta nước mắt lăn dài Rồi vì yêu nên mà ta hóa ra cuồng si
Màu tình yêu vốn có màu chi hay giống đóa hoa gì Là hồng hoa trong trái tim của ai là tạo hóa trong lòng ai Vì yêu nên ta hát tình ca, ta viết câu thơ tình Rồi vì yêu ta cứ đi tìm trong vô thức
[ĐK: ] Phật ơi! Con yêu người ta mà người ấy không yêu lại con Phật an nhiên lặng yên không nói ra nhưng người niệm A Di Đà Phật Người mong ta “xuôi theo tự nhiên” vì thế gian tự có nhân quả Hà tất chi không phủi bỏ hết bao khổ đau
Phật Tổ ơi! Con làm sao, làm sao mới cho con giải thoát Phật an nhiên lặng yên không nói ra nhưng người niệm A Di Đà Phật Người ban câu “sắc tức thị không”, người nói câu “duyên khởi duyên tận” Từ đáy thâm tâm của ta quyến luyến bụi trần
Lời Việt: Khánh Đơn
Hỏi tình yêu có sắc màu chi? ai có thể trả lời? Là màu cô đơn trong mắt phải không, là lửa trong tim phải không? Vì yêu mà đôi khi cười vui hay nước mắt lăn dài Vì yêu đôi khi tim ta hóa ra quỷ ma.
Hỏi tình yêu như hoa gì vậy? ai có thể trả lời? Là hồng hoa trong trái tim phải không? là quỳnh trong mắt của ai Vì yêu mà ta hát tình ca, hay viết câu thơ tình Nhiều người bao năm vẫn luôn tìm một tình yêu.
[ĐK: ] Hỏi phật ơi, tại vì sao người ấy chẳng đáp lại tình ta Phật trên cao mỉm cười không nói, chỉ nghe vang tiếng a di đà phật Phật bảo rằng nhân duyên mà thôi, và có duyên còn phải có phận Nào phải đâu ai lúc yêu cũng như mình mong.
Hỏi phật ơi phải làm sao để giải thoát con tim khổ đau Phật lặng im mỉm cười không nói, nhưng niệm hai tiếng a di đà phật Phật ban câu sắc tức thì không tập nắm buông không phải đau lòng Từ nay tâm ta quyết không quyến luyến duyên tình.
== HẾT BÀI ==
1. Màu tình yêu vốn có màu chi, ta hỏi chốn dương trần
Là lửa hoa trong trái tim của ai, là nỗi nhớ trong lòng ai
Vì yêu ta hân hoan vì yêu ta nước mắt lăn dài
Rồi vì yêu nên mà ta hóa ra cuồng si
2. Màu tình yêu vốn có màu chi hay giống đóa hoa gì
Là hồng hoa trong trái tim của ai là tạo hóa trong lòng ai
Vì yêu nên ta hát tình ca, ta viết câu thơ tình
Rồi vì yêu ta cứ đi tìm trong vô thức
[ĐK: ] Phật ơi! Con yêu người ta mà người ấy không yêu lại con
Phật an nhiên lặng yên không nói ra nhưng người niệm A Di Đà Phật
Người mong ta “xuôi theo tự nhiên” vì thế gian tự có nhân quả
Hà tất chi không phủi bỏ hết bao khổ đau
Phật Tổ ơi! Con làm sao, làm sao mới cho con giải thoát
Phật an nhiên lặng yên không nói ra nhưng người niệm A Di Đà Phật
Người ban câu “sắc tức thị không”, người nói câu “duyên khởi duyên tận”
Từ đáy thâm tâm của ta quyến luyến bụi trần
Lời Việt: Khánh Đơn
1. Hỏi tình yêu có sắc màu chi? ai có thể trả lời?
Là màu cô đơn trong mắt phải không, là lửa trong tim phải không?
Vì yêu mà đôi khi cười vui hay nước mắt lăn dài
Vì yêu đôi khi tim ta hóa ra quỷ ma.
2. Hỏi tình yêu như hoa gì vậy? ai có thể trả lời?
Là hồng hoa trong trái tim phải không? là quỳnh trong mắt của ai
Vì yêu mà ta hát tình ca, hay viết câu thơ tình
Nhiều người bao năm vẫn luôn tìm một tình yêu.
[ĐK: ]
Hỏi phật ơi, tại vì sao người ấy chẳng đáp lại tình ta
Phật trên cao mỉm cười không nói, chỉ nghe vang tiếng a di đà phật
Phật bảo rằng nhân duyên mà thôi, và có duyên còn phải có phận
Nào phải đâu ai lúc yêu cũng như mình mong.
Hỏi phật ơi phải làm sao để giải thoát con tim khổ đau
Phật lặng im mỉm cười không nói, nhưng niệm hai tiếng a di đà phật
Phật ban câu sắc tức thì không tập nắm buông không phải đau lòng
Từ nay tâm ta quyết không quyến luyến duyên tình.
[D][A][D][A][Em][Bm][G][A][D]
1. [D] Màu tình yêu vốn có màu chi, [F#m] ta hỏi chốn dương [Bm] trần
Là [G] lửa hoa trong trái [D] tim của ai, là [Em] nỗi nhớ trong lòng [A] ai
[D] Vì yêu ta hân [A] hoan vì yêu [Em] ta nước mắt lăn [Bm] dài
Rồi [G] vì yêu nên mà [D] ta hóa ra cuồng [A] si
2. [D] Màu tình yêu vốn có màu chi [F#m] hay giống đóa hoa [Bm] gì
Là [G] hồng hoa trong trái [D] tim của ai là [Em] tạo hóa trong lòng [A] ai
[D] Vì yêu nên ta [A] hát tình ca, [Em] ta viết câu thơ [Bm] tình
Rồi [G] vì yêu ta cứ [D] đi tìm trong vô [A] thức
[ĐK: ] Phật ơi! [D] Con yêu người [F#m] ta mà người [Bm] ấy không yêu lại [A] con
Phật an [G] nhiên lặng yên không [D] nói ra nhưng người [Em] niệm A Di Đà [A] Phật
Người mong [D] ta “xuôi theo tự [F#m] nhiên” vì thế [Em] gian tự có nhân [Bm] quả
Hà [G] tất chi không phủi [Em] bỏ hết bao khổ [A] đau
Phật Tổ [D] ơi! Con làm [F#m] sao, làm sao [Bm] mới cho con giải [A] thoát
Phật an [G] nhiên lặng yên không [D] nói ra nhưng người [Em] niệm A Di Đà [A] Phật
Người ban [D] câu “sắc tức thị [F#m] không”, người nói [Em] câu “duyên khởi duyên [Bm] tận”
Từ [G] đáy thâm tâm của [A] ta quyến luyến bụi [D] trần
-------------
Lời Việt: Khánh Đơn
1. [D] Hỏi tình yêu có sắc màu chi? [F#m] ai có thể trả [Bm] lời?
Là [G] màu cô đơn trong [D] mắt phải không, là [Em] lửa trong tim phải [A] không?
[D] Vì yêu mà đôi [A] khi cười vui [Em] hay nước mắt lăn [Bm] dài
Vì [G] yêu đôi khi tim [D] ta hóa ra quỷ [A] ma.
2. [D] Hỏi tình yêu như hoa gì vậy? [F#m] ai có thể trả [Bm] lời?
Là [G] hồng hoa trong trái [D] tim phải không? là [Em] quỳnh trong mắt của [A] ai
[D] Vì yêu mà ta [A] hát tình ca, [Em] hay viết câu thơ [Bm] tình
Nhiều [G] người bao năm vẫn [D] luôn tìm một tình [A] yêu.
[ĐK: ]
Hỏi phật [D] ơi, tại vì [F#m] sao người ấy [Bm] chẳng đáp lại tình [A] ta
Phật trên [G] cao mỉm cười không [D] nói, chỉ nghe vang [Em] tiếng a di đà [A] phật
Phật bảo [D] rằng nhân duyên mà [F#m] thôi, và có [Em] duyên còn phải có [Bm] phận
Nào [G] phải đâu ai lúc [Em] yêu cũng như mình [A] mong.
Hỏi phật [D] ơi phải làm [F#m] sao để giải [Bm] thoát con tim khổ [A] đau
Phật lặng [G] im mỉm cười không [D] nói, nhưng niệm hai [Em] tiếng a di đà [A] phật
Phật ban [D] câu sắc tức thì [F#m] không tập nắm [Em] buông không phải đau [Bm] lòng
Từ [G] nay tâm ta quyết [A] không quyến luyến duyên [D] tình.