Ta Về

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Dzoãn Minh: Gm

Lặng lẽ ta về thăm lại làng xưa Chiều xuống bên đường vạt nắng mơ hồ Bàn chân bâng khuâng tìm lối Đâu rồi ngõ cũ thân quen Ngẩn ngơ chẳng còn ai biết Phương xa một khách qua làng Ôi ngỡ ngàng người hồi hương.

Một sáng ta về nhớ lại người đi Ngày đó dáng gầy em tuổi xuân thì Ngày xưa em đi vội vã Bây giờ chẳng biết em đâu Vẳng nghe giọng hò trong gió Yêu nhau cởi áo hoa vàng Xin hãy chờ một kiếp mai.

[ĐK: ] Khi ta đi quê đưa chân Mang lòng nhớ nơi xa khơi Năm dài tháng rộng Lặng lẽ quê đi không ai chào hỏi Lênh đênh tha phương Bỗng một hôm biết rằng ta Đã mất quê hương rồi.

Ngày mới ta về thăm bạn bè xưa Để thấy tháng ngày nhuộm trắng hoa đời Tàn phai trên chân chậm bước Mai này một giấc chiêm bao Rủ nhau về thời chinh chiến Bao nhiêu bạn đã sa trường Không thấy về để tiếc thương.

== DẠO NHẠC ==

Lặng lẽ ta về thăm lại làng xưa Chiều xuống bên đường vạt nắng mơ hồ Bàn chân bâng khuâng tìm lối Đâu rồi ngõ cũ thân quen Ngẩn ngơ chẳng còn ai biết Phương xa một khách qua làng Ôi ngỡ ngàng người hồi hương.

Một sáng ta về nhớ lại người đi Ngày đó dáng gầy em tuổi xuân thì Ngày xưa em đi vội vã Bây giờ chẳng biết em đâu Vẳng nghe giọng hò trong gió Yêu nhau cởi áo hoa vàng Xin hãy chờ một kiếp mai.

[ĐK: ] Khi ta đi quê đưa chân Mang lòng nhớ nơi xa khơi Năm dài tháng rộng Lặng lẽ quê đi không ai chào hỏi Lênh đênh tha phương Bỗng một hôm biết rằng ta Đã mất quê hương rồi.

Ngày mới ta về thăm bạn bè xưa Để thấy tháng ngày nhuộm trắng hoa đời Tàn phai trên chân chậm bước Mai này một giấc chiêm bao Rủ nhau về thời chinh chiến Bao nhiêu bạn đã sa trường Không thấy về để tiếc thương.

== HẾT BÀI ==

1. Lặng lẽ ta về thăm lại làng xưa
Chiều xuống bên đường vạt nắng mơ hồ
Bàn chân bâng khuâng tìm lối
Đâu rồi ngõ cũ thân quen
Ngẩn ngơ chẳng còn ai biết
Phương xa một khách qua làng
Ôi ngỡ ngàng người hồi hương.

2. Một sáng ta về nhớ lại người đi
Ngày đó dáng gầy em tuổi xuân thì
Ngày xưa em đi vội vã
Bây giờ chẳng biết em đâu
Vẳng nghe giọng hò trong gió
Yêu nhau cởi áo hoa vàng
Xin hãy chờ một kiếp mai.

[ĐK: ] 
Khi ta đi quê đưa chân
Mang lòng nhớ nơi xa khơi
Năm dài tháng rộng
Lặng lẽ quê đi không ai chào hỏi
Lênh đênh tha phương
Bỗng một hôm biết rằng ta
Đã mất quê hương rồi.

3. Ngày mới ta về thăm bạn bè xưa
Để thấy tháng ngày nhuộm trắng hoa đời
Tàn phai trên chân chậm bước
Mai này một giấc chiêm bao
Rủ nhau về thời chinh chiến
Bao nhiêu bạn đã sa trường
Không thấy về để tiếc thương.

Ta [Dm] về một bóng trên đường [Bb] lớn
Thơ chẳng [Gm] ai [C7] đề vạt áo [F] phai
Sao bỗng [Dm] nghe đau mềm phế [Gm] phủ
Mười năm đá cũng ngậm ngùi [A7] thay.

Ta [Dm] về qua những chuông cùng [Bb] phá
Nếp trán [Gm] nhăn [C7] đùa ngọn gió [F] may
Ta ngẩn [Dm] ngơ trông trời đất [Gm] cũ
Nghe [A7] tàn cát bụi tháng năm [Dm] bay.

Ta khóc tạ [Gm] ơn đời máu [A7] chảy
Ruột mềm như đá dưới chân [Dm] ta
Mười [Gm] năm chớp bể mưa nguồn [Dm] đó
Người thức mong [A7] buồn tận cõi [Dm] xa.

Ta [Gm] về như sợi tơ trời [A7] trắng
Chấp chới trôi buồn với nắng [Dm] hanh
Ai gọi [Gm] ai đi ngoài cõi [Dm] vắng
Dừng chân nghe [A7] quặn thắt tâm [Dm] can.

Ta [Dm] về nghe tiếng kêu đồng [Gm] vọng
Rau mác lên [A7] bờ đã trổ [Dm] bông
Cho ngàn [Gm] năm em sầu đứng [Dm] đợi
Chờ anh [A7] về như biển vẫn chờ [Dm] sông.