Một chiều thu xưa e ấp bên nhau Lặng nhìn mây trôi mơ mối duyên đầu Mơ ngày hai đứa bước chung nhịp cầu Dệt bao mộng thắm cho nhau, và mơ đến mai sau
Mà chiều thu nay ai nỡ bước đi Ðể hồn bơ vơ giữa tuổi xuân thì Ôm sầu cay đắng đớn đau riêng mình Tàn phai một giấc mơ hoa, thương ngày vui chóng qua
[ĐK: ] Ngàn năm mây vẫn bay Có buồn chăng hỡi ai, sao tình đời chóng phai Ái ân xưa quên rồi Bước đi không đôi lời, còn gì đâu nữa ân tình
Rồi người ra đi đẹp mối tơ duyên Còn một mình tôi thương chút hương nguyền Cho dù ai đã bước sang ngang rồi Mình tôi một bóng đơn côi, thương ngàn đời khó nguôi
== DẠO NHẠC ==
Một chiều thu xưa e ấp bên nhau Lặng nhìn mây trôi mơ mối duyên đầu Mơ ngày hai đứa bước chung nhịp cầu Dệt bao mộng thắm cho nhau, và mơ đến mai sau
Mà chiều thu nay ai nỡ bước đi Ðể hồn bơ vơ giữa tuổi xuân thì Ôm sầu cay đắng đớn đau riêng mình Tàn phai một giấc mơ hoa, thương ngày vui chóng qua
[ĐK: ] Ngàn năm mây vẫn bay Có buồn chăng hỡi ai, sao tình đời chóng phai Ái ân xưa quên rồi Bước đi không đôi lời, còn gì đâu nữa ân tình
Rồi người ra đi đẹp mối tơ duyên Còn một mình tôi thương chút hương nguyền Cho dù ai đã bước sang ngang rồi Mình tôi một bóng đơn côi, thương ngàn đời khó nguôi
== HẾT BÀI ==
Tan vỡ rồi xin hỏi một lời
Một lời thôi dù đắng như vôi
Anh cuối mặt chua chát trên môi
Em cuối mặt đã khóc khôn nguôi
Lời nói ngây ngô khi mối tình tan vỡ
Tình đã ra đi sẽ hết cơn mộng mơ
Anh nói rằng ân tình thuở nào
Mình đành quên ngày tháng bay cao
Con nước chùng đang xoáy tâm can
Như đóm lửa đốt cháy tim hoang
Lời nói trong tim như réo gọi tình cũ
Lời nói không may như lá rụng chiều thu
Tình đã chết, nuôi lấy muộn phiền
Còn trái tim ôm nay đã tật nguyền
Hồn lún sâu mang những lời nguyền
Để vứt đi lời nói khô khan
Còn cánh tay xua nắng nhạt vàng
Dù nói chi cũng đã muộn màng
Nước mắt đầy loan cả một chiều
Vực tình yêu còn chứa thương đau
Tiếng khóc buồn như tiếng kinh đêm
Nghe nứt rạn trong giấc mơ êm
Từng bước chân hoang trong những ngày sắp tới
Lời nói miên man xa cách nhau trùng khơi
[G7] Lặng nhìn mây trôi mơ mối duyên [C] đầu
[Am] Mơ ngày hai [F] đứa bước chung nhịp [Am] cầu
Dệt [G7] bao mộng thắm cho [C] nhau, và [F] mơ đến mai [G7] sau
2. Mà chiều thu [C] nay ai nỡ bước [F] đi
[G7] Ðể hồn bơ vơ giữa tuổi xuân [C] thì
[Am] Ôm sầu cay [F] đắng đớn đau riêng [Am] mình
Tàn [G7] phai một giấc mơ [C] hoa, thương [G7] ngày vui chóng [C] qua [F] [C]
[ĐK: ] Ngàn năm mây vẫn [G7] bay
Có buồn chăng hỡi [F] ai, sao tình đời chóng [C] phai
Ái [F] ân xưa quên [Am] rồi
Bước đi không đôi [G7] lời, còn gì đâu [F] nữa ân [G7] tình
3. Rồi người ra [C] đi đẹp mối tơ [F] duyên
[G7] Còn một mình tôi thương chút hương [C] nguyền
[Am] Cho dù ai [F] đã bước sang ngang [Am] rồi
Mình [G7] tôi một bóng đơn [C] côi, thương [G7] ngàn đời khó [C] nguôi [F] [C]